'Thế nhưng chuyện mà tất cả mọi người kinh ngạc là Tiêu Thanh Vân lại không hề nghe theo lệnh của Võ Xương, mà đột nhiên khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu niệm kinh.
Giống như lúc trước Dương Thanh nhập ma mất khống chế vậy.
“Tiêu Thanh Vân, ông đang làm gì vậy?” Thấy vậy, Võ Xương bỗng quát lớn, lập tức thét gào.
Chỉ là, Tiêu Thanh Vân vẫn không quan tâm, giống như một lão tăng đã nhập thiền, niệm kinh không ngừng nghỉ.
“Ha ha!”
Ngô Hùng Bá bỗng cười lớn: “Xem ra, người của ông không nguyện ý nghe theo lệnh ông rồi”.
Ông ta vừa dứt lời, thì cả người đã lao đến trước mặt Võ Xương, nhấc chân đạp mạnh xuống đất.
“Rầm rầm rầm!”
Cả hai chân trái phải của Ngô Hùng Bá luân phiên đạp xuống.
Võ Xương phản ứng cũng rất nhanh, mắt thấy không thể tránh được, vội vàng giơ hai tay ngăn lại.
Mà đúng lúc này, Dương Thanh cũng lao đến, tay anh cầm kiếm Thiên Tử, không chút do dự mà vung mạnh xuống thân thể Võ Xương.
“Cậu dám!”
Võ Xương đang bị Ngô Hùng Bá tấn công, căn bản không có cơ hội đánh trả, mắt thấy Dương Thanh đã vung kiếm chém đến, sắc mặt ông ta thay đổi hẳn.
“Hừ!”
Dương Thanh cười giễu, chẳng những không bị ảnh hưởng gì, mà trái lại, thế tấn công càng dữ dội hơn, kiếm Thiên Tử trong tay vung vẫy không ngừng.
“Vù!"
Võ Xương bỗng thét lớn một tiếng, vung đến năm cổ tay Dương Thanh.
“Võ Xương, đối thủ của ông là tôi!” Ngô Hùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/3656445/chuong-4441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.