“Hử?”
Nhị trưởng lão cảm giác được khí tức trên thân Dương Thanh không ngừng tăng lên, đôi mày ông ta nhíu chặt.
Dương Thanh có thể sống sót sau một chiêu của ông ta đã làm ông ta ngạc nhiên lảm rồi, không ngờ anh vẫn còn có cách chữa lành thương thế nhanh như vậy.
Trong mắt nhị trưởng lão lóe lên tia sáng, thầm suy tình trong lòng: Nếu mình có được phương pháp hồi phục nhanh của Dương Thanh, với thực lực cảnh giới Thiên Cảnh lục phẩm đỉnh cao, chẳng phải ông †a sẽ thành kẻ vô địch trong cảnh giới dưới thất phẩm sao?
“Nhị trưởng lão, cậu Dương là người do sư phụ tôi mời tới, trưởng lão có thể nào nể mặt sư phụ tôi mà tha cho cậu ấy một lần không?”
Lưu Khánh đột nhiên lên tiếng cầu xin.
Dương Thanh càng thể hiện thực lực mạnh mẽ thì hắn ta lại càng muốn xây dựng quan hệ tốt với anh, kết bạn với người như thế, với hẳn ta, chỉ có lợi mà chẳng lỗ lã gì.
Mạc Thanh Tu lạnh lùng nhìn nhị trưởng lão, lạnh giọng nói: “Nhị trưởng lão, dù sao cậu Dương cũng là khách, nếu hành động khiếm nhã hôm nay của ông bị truyền ra ngoài thì chẳng phải Thiên Hải Tông chúng ta sẽ mất mặt sao? Đây là không phải cách tiếp đãi khách quý của chúng ta!”
“Mạc Thanh Tu, cậu nghĩ mình là ai? Sư phụ tôi làm gì thì nào đến lượt cậu đánh giá hay phán xét?”
Hà Đông Thành ngứa mắt Mạc Thanh Tu từ lâu rồi nên nghe thế là lập tức phẫn nộ quát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/3656396/chuong-4392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.