“Tên kia, lập tức quỳ xuống xin lỗi Ngũ sư huynh ngay, nếu không tôi sẽ không tha cho anh”.
Bỗng chốc, các đệ tử Thiên Hải Tông tự tin hơn hẳn, đều nghĩ rằng chỉ cần bản thân cẩn thận thì có thể dễ dàng giết chết được Dương Thành.
Ánh mắt Hà Đông Thành chợt lóe lên chút đắc ý, nheo mắt nhìn Dương Thanh.
“Hà sư huynh, đích thân tôi ra tay, phế tên nhóc này trước”.
Một đệ tử Thiên Hải Tông bỗng lên tiếng nói, muốn ra tay. Thấy đệ tử này muốn xông lên, Hà Đông Thành vội nói: “Thực lực tên này tuy không mạnh, nhưng nhiều ám chiêu, đối phó với loại người tỉ tiện như vậy, không cần nói lý với cậu ta”. “Hà sư huynh, ý của anh là?”
Vẻ mặt đệ tử kia nghi hoặc nhìn Hà Đông Thành.
Hà Đông Thành nói: “Tên này dám hành hung ở Thiên Hải Tông, tội đáng chết, các cậu cùng tấn công đi!”
Nghe thấy lời của Hà Đông Thành, Lưu Khánh ở bên cạnh suýt nữa đã muốn mắng người, nhưng thấy vẻ mặt Dương Thanh bĩnh tĩnh thì lại kiềm chế cơn giận trong lòng.
Cho dù nhưng người này liên thú thì cũng không phải là đối thủ của Dương Thanh, đối với chuyện này, Lưu Khánh vẫn rất tự tin.
Mà đệ tử kia nghe thấy Hà Đông Thành nói vậy, vẻ mặt cảm động, trong lòng nói: “Hà sư huynh đối xử với tôi thật tốt, sợ tôi trúng ám chiêu của tên kia”.
Bỗng chốc, ánh mắt anh ta nhìn Hà Đông Thành bỗng thay đổi, đầy vẻ mờ ám.
Hà Đông Thành cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/3656385/chuong-4381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.