Chương trước
Chương sau
Lời này của Dương Thanh như hòn đá ném xuống nước, hoàn toàn kích động các đệ tử Thiên Hải Tông.

“Khốn nạn, anh nói gì?”

“Anh ta dám sỉ nhục chúng ta, anh là thá gì chứ, đáng để chúng tôi ra tay sao?”

“Một con khỉ từ giới thế tục đến mà dám khiêu khích người Thiên Hải Tông chúng ta, đúng là không biết sống chết!”

Lưu Khánh nhìn các đệ tử Thiên Hải Tông ai cũng tức giận, vẻ mặt lo lắng.

Tuy hắn không quan tâm đến sống chết của Dương Thanh, nhưng cũng biết rõ chỉ dựa vào thực lực võ giả của Thiên Hải Tông ở đây thì căn bản không làm gì được Dương Thanh.

Hảẳn cũng biết rõ địa vị của Dương Thanh ở giới thế tục, nếu Thiên Hải Tông có thể hợp tác với Dương Thanh ở giới thế tục, thì hắn thân là người thúc đẩy hợp tác, có thể có được nhiều lợi ích hơn.

Một khi Dương Thanh ra tay, thật sự làm lớn chuyện ở Thiên Hải Tông, sợ rằng các trưởng bối Thiên Hải Tông đều sẽ ra tay với anh.

Các trưởng bối ra tay thì Dương Thanh chắc chắn sẽ chết, đến lúc đó, mọi cố gắng hẳn bỏ ra xem như công cốc.

Dương Thanh khinh thường liếc mắt nhìn các đệ tử Thiên Hải Tông, cười lạnh rồi nói: “Nói các anh đều là rác rưởi, xem như tôi đã cất nhắc lắm rồi, bây giờ tôi thấy, các anh còn chẳng băng rác!”

“Các anh hở ra là “con khỉ từ giới thế tục”, nếu tôi thật sự là khỉ, các anh không phải đối thủ của tôi, vậy chẳng khác nào nói là các anh không băng cả khỉ sao?”

lột đám phế vật còn không bằng rác rưởi, tôi còn thấy mất mặt thay cho trưởng bối các anh!”

“Được rồi, đừng có ở đây khua môi múa mép nữa, hoặc là cùng đấu với tôi, hoặc là cút đi!”

Lời của Dương Thanh, từng câu từng chữ như đâm vào. tim đối thủ!

Các đệ tử Thiên Hải Tông, ai ai cũng tức giận không thôi, nhưng không ai phản bác lời của Dương Thanh, trong số bọn họ, thực lực Hà Đông Thành là mạnh nhất, nhưng ngay cả một đòn của Dương Thanh, Hà Đông Thành cũng không đỡ. được còn ho ra máu bị đánh bay đi, huống chỉ là bọn họ?

Bọn họ muốn khiến Dương Thanh trả giá, gần như chỉ có cách liên thủ.

Hà Đông Thanh từ dưới đất bò dậy, vẻ mặt hung tợn, bản thân mà lại bại dưới tay võ giả trẻ tuổi đến từ giới thế tục, thực sự là nỗi nhục cả đời này của hắn ta.

“Ngũ sư huynh, anh không sao chứ?”

Bản thân anh thẳng thì là do dùng ám chiêu?

Vừa nghe lời của Hà Đông Thành, mấy đệ tử Thiên Hải Tông kia đều như bừng tỉnh.

“Thì ra con khỉ ti tiện giới thế tục này dùng ám chiêu, vừa rồi suýt nữa tôi còn nghĩ là bản thân nhìn nhầm!” “Người giới thế tục đều ti tiện vô sỉ vậy sao? Tự biết

không phải đối thủ của Ngũ sư huynh nên đánh lén? Đúng là vô sỉ!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.