Chương trước
Chương sau
Dương Thanh nói: “Tôi vừa luyện chế Long Hổ Đan, với cảnh giới của ông, một khi dùng xong, ông sẽ lập tức đột phá Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ”.  

 

Nghe thấy thế, mọi người kinh hãi!

Sau giây phút kinh hãi ngắn ngủi, ai cũng hâm mộ nhìn tán tu vừa được Dương Thanh tặng đan dược.  

 

Tán tu nhìn lọ ngọc trong tay, không khỏi run rẩy, không ngờ đây lại là Long Hổ Đan trong truyền thuyết!  



 

Dương Thanh cười nói: “Tôi tặng ông viên Long Hổ Đan này, giờ ông có thể dùng nó để đột phá luôn!”  

 

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, tán tu kia bỗng ngẩng đầu lên, khiếp sợ nhìn Dương Thanh.  

 



Ông ta bỗng hơi ngờ vực, có phải tai ông ta có vấn đề rồi không, tứ trưởng lão của thế tục vừa nói sẽ tặng Long Hổ Đan cho ông ta à?  

 

“Trời ạ! Không ngờ đó lại là Long Hổ Đan - đan dược tam phẩm cấp thấp!”  

 

“Theo tôi biết, ngay cả Hạ Giới giới Cổ Võ cũng không có mấy luyện đan sư luyện chế được Long Hổ Đan đâu đúng không? Một số thế gia Cổ Võ hàng đầu cũng không có luyện đan sư như thế”.  

 

“Tôi nghe nói Long Hổ Đan không chỉ giúp cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong đột phá, cho dù đã đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm thì vẫn có khả năng đột phá một cảnh giới nhỏ rất cao sau khi uống Long Hổ Đan”.  

 

“Cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ, Long Hổ Đan cũng được các thế gia Cổ Võ xem như bảo vật quý giá nhất! Hơn nữa có tiền cũng không mua được, không ngờ hôm nay ở thế tục, chúng ta lại may mắn chứng kiến Long Hổ Đan được luyện chế thành công”.  

 

“Long Hổ Đan này không phải đồ giả chứ? Tuy tứ trưởng lão có thiên phú xuất chúng nhưng vẫn còn trẻ, không thể nào luyện đan giỏi thế được nhỉ?”  

 

“Là thật hay giả, cứ chờ tán tu kia dùng đan dược xong là biết ngay”.  

 

...  

 

Trong lúc nhất thời, đám đông bàn tán xôn xao, ai cũng nhìn tán tu kia với vẻ mong chờ, chờ ông ta dùng đan dược.  

 

“Tứ trưởng lão, Long Hổ Đan là đan dược tam phẩm cấp thấp, quá quý giá! Không có công thì không dám nhận lộc, xin thứ lỗi cho tôi vì không thể nhận được!”  

 

Sau cơn mừng rỡ, tán tu kia nhanh chóng bình tĩnh lại, ông ta cẩn thận cầm lọ ngọc chứa Long Hổ Đan bằng hai tay, trả cho Dương Thanh.  

 

Nghe thấy ông ta nói thế, các cao thủ khác sắp phát điên, rất nhiều người thầm chửi ông ta ngu ngốc.  

 

Đó là đan dược tam phẩm cấp thấp đấy!  

 

Ngay cả thế gia Cổ Võ hàng đầu cũng không có nhiều đan dược đỉnh cao như thế đâu.  

 

Không ngờ tán tu này lại từ chối.  

 

Dương Thanh cười nói: “Tôi tặng đan dược cho ông vì có duyên! Sao lại không nhận được? Hơn nữa, hôm nay tôi luyện đan để nhờ mọi người tuyên truyền giúp tôi, nếu ông uống viên đan dược này, thể hiện hiệu quả của nó với mọi người thì cũng xem như đã tuyên truyền cho tôi, ông không việc gì phải ngại khi nhận nó!”  

 

Nghe thấy thế, tán tu rất cảm kích, tuy Dương Thanh nói nghe rất có lý nhưng dù sao đây cũng là Long Hổ Đan.  

 

Với thân phận tán tu của ông ta, suốt 40 năm qua, đừng nói là đan dược tam phẩm, ông ta còn chưa từng thấy đan dược nhị phẩm cấp trung bao giờ.  

 


Không ngờ bây giờ ông ta lại được dùng một viên Long Hổ Đan tam phẩm cấp thấp.  

 

Tán tu chăm chú nhìn Dương Thanh, cúi người thật thấp với anh rồi nghiêm nghị nói: “Tứ trưởng lão, tôi tên Chúc Anh Sơn, nếu sau này tứ trưởng lão cần tôi làm gì thì cứ nói!”  

Sau khi dứt lời, ông ta không do dự nữa, lấy Long Hổ Đan ra uống trước ánh mắt hâm mộ của các cao thủ khác.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.