Chương trước
Chương sau
“Thành công rồi!”  

 

Mọi người đều kích động.  

 

Nhất là các cao thủ đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ, ai cũng nhìn chằm chằm vào ba viên đan dược vừa được Dương Thanh cho vào lọ ngọc bằng ánh mắt nóng rực.  



 

“Xin hỏi tứ trưởng lão, đây là đan dược có cấp bậc gì thế?”  

 

Lúc này, một tán tu đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ hỏi bằng giọng run run.  



 

Với tư cách là cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ, đây là lần đầu tiên ông ta được tận mắt chứng kiến quá trình luyện đan, ông ta cũng nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt kính nể.  

 

Cao thủ võ đạo trẻ như thế, còn là luyện đan sư, khắp Hạ Giới giới Cổ Võ không có thiên tài nào sánh bằng anh cả.  

 

Dương Thanh cười híp mắt, nhìn chằm chằm vào tán tu đó, vừa nhìn, anh đã cảm nhận được tình trạng của đối phương.  

 

Đối phương khoảng 40 tuổi nhưng ăn mặc hết sức giản dị, nếu so sánh với người của thế gia Cổ Võ thì đúng là rất nghèo khó, chắc chắn phải là tán tu.  

 

Nhưng cảnh giới của đối phương đã đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong.  

 

Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, tuy có rất nhiều cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong nhưng cũng không có nhiều người có thể bước vào Thiên Cảnh trước 40 tuổi, huống hồ tán tu trước mặt anh còn là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong,  

 

Vì thế gia Cổ Võ đã kiểm soát tài nguyên tu luyện, so với cao thủ thế tục, tán tu của Hạ Giới giới Cổ Võ cũng chỉ ở trong môi trường có linh khí mạnh hơn mấy lần thôi.  

 

Tán tu cũng không có nhiều tài nguyên tu luyện, thế nên ở Hạ Giới giới Cổ Võ, nếu tán tu đạt đến Thiên Cảnh trước 40 tuổi thì đã được xem như thiên tài rồi.  

 

Nghe thấy tán tu này hỏi thế, những người khác cũng rất tò mò, muốn biết đan dược mà Dương Thanh vừa luyện chế có cấp bậc gì.  

 

Dương Thanh mỉm cười, nhìn tán tu kia, hỏi: “Ông là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong nhỉ? Nếu tôi không đoán nhầm, ông đã ngừng ở cảnh giới này ba năm”.  

 

Nghe thấy thế, trong mắt tán tu kia tràn ngập vẻ ngạc nhiên: “Sao tứ trưởng lão biết thế?”  

 

Nếu muốn biết cảnh giới của người khác, chỉ có hai cách, một là, cảnh giới của bạn phải vượt xa cảnh giới của đối phương.  

 

Hai là, bạn có thể biết được phần nào khi đối phương chủ động phóng khí thế ra, nhưng chưa chắc đã chính xác, vì có khả năng đối phương sẽ cố tình che giấu thực lực.  

 

Tuy Dương Thanh rất mạnh nhưng mọi người đều biết cảnh giới của anh chỉ mới đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm, về phần là sơ kỳ, trung kỳ hay hậu kỳ thì suy đoán nào cũng có.  

 

Tán tu này có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong, cũng chưa chủ động phóng khí thế ra, nhưng Dương Thanh đã nhận ra rồi.  

 


Dương Thanh cũng không giải thích mà mỉm cười, lấy một lọ ngọc ra, ném cho tán tu kia.  

 

Tán tu nhận lấy lọ ngọc, lập tức sững sờ, ông ta thấy đan dược trong lọ ngọc này chính là một trong ba viên đan dược mà Dương Thanh vừa luyện chế.  

Tán tu dè dặt hỏi: “Tứ trưởng lão, cậu có ý gì?” 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.