Chương trước
Chương sau
“Chết đi!”  

 

Chỉ sau chớp nhoáng, Trần Hải Châu đã xông đến trước mặt Trương Kế, đòn tấn công dữ dội của ông ta cũng ập tới chỗ Trương Kế.  

 

Trương Kế không hề e ngại, trong mắt tràn ngập ý chí chiến đấu điên cuồng, ông ta tức giận gầm lên, khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ người ông ta.  

 

Ông ta dồn hết sức mạnh vào nắm tay phải, đón đỡ đòn tấn công từ Trần Hải Châu.  



 

Lúc này Trần Hải Châu đã uống đan dược, có thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ, còn Trương Kế chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, cho dù sức chiến đấu của ông ta mạnh hơn thế thì cũng chỉ gần với Thiên Cảnh Nhất Phẩm hậu kỳ mà thôi, kém Trần Hải Châu cả một cảnh giới lớn, sao có thể là đối thủ của Trần Hải Châu được?  

 

Nhưng Trương Kế vẫn tấn công mà không sợ hãi.  

 



“Ầm!”  

 

Giây sau đó, hai đòn tấn công va vào nhau.  

 

Mã Siêu đã chắn trước Trương Kế, chặn đòn tấn công của Trần Hải Châu thay Trương Kế.  

 

Cùng lúc đó, khí thế khủng khiếp cũng lan khắp xung quanh.  

 

Trương Kế vừa xông lên cũng bị khí thế cuồng bạo này đẩy lùi mấy bước, khó khăn lắm mới đứng vững.  

 

Đến giờ ông ta mới nhận ra đòn đánh của Trần Hải Châu vừa rồi mạnh đến mức nào, nếu Mã Siêu không đỡ đòn thay ông ta, có lẽ ông ta đã chết dưới tay Trần Hải Châu.  

 

Thấy Mã Siêu đỡ được đòn đánh của Trần Hải Châu, mọi người đều sững sờ, nhất là cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ.  

 

Họ đều biết Trần Hải Châu mạnh đến mức nào, nhất là sau khi thực lực của Trần Hải Châu đã tăng vọt vì uống đan dược, không ngờ Mã Siêu lại đỡ được đòn đánh này thay Trương Kế.  

 

Trần Hải Châu cũng sửng sốt, cảm nhận được sức mạnh truyền lại người mình, trong mắt ông ta xuất hiện vẻ sợ hãi.  

 

Ông ta cứ tưởng mình có thể dễ dàng áp đảo Mã Siêu sau khi dùng đan dược, không ngờ vẫn chưa được.  

 

Tuy ông ta thấy không ổn nhưng Mã Siêu cũng không dễ chịu hơn là bao, đòn tấn công của hai người va vào nhau, sức mạnh khổng lồ cũng lan khắp cánh tay anh ta theo nắm đấm.  

 

Nếu cơ thể anh ta không được sức mạnh long mạch gột rửa, có lẽ cú va chạm này đã đánh nát tay anh ta rồi.  

 

“Cút!”  

 

Sau giây phút sững sờ ngắn ngủi, Trần Hải Châu tức giận quát, bỗng đá về phía Mã Siêu.  

 

“Hừ!”  

 

Trong mắt Mã Siêu lóe lên sát khí, cũng giơ chân phải lên đỡ.  

 

“Ầm ầm ầm!”  

 

Hai người không ngừng lao vào nhau, tạo thành tiếng va chạm nặng nề.  

 

Bàn ghế xung quanh đều nát vụn trước khí thế từ hai người.  

 

Đám đông đều lùi vào góc phòng để tránh bị thương do uy lực còn sót lại từ trận chiến.  


 

Dương Thanh đứng chắp tay sau lưng, nhìn hai hộ vệ kia: “Chỉ cần hai người rời khỏi gia tộc Cổ Võ họ Trần, đi theo tôi!”  

 

“Hừ! Sâu bọ của thế tục cũng dám bảo chúng tôi thần phục à?”  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.