Chương trước
Chương sau
Bảo người đại diện cho gia tộc Cổ Võ họ Trần ở Trung Châu đi chết, còn nói thẳng mặt, Trương Kế đúng là điên y hệt biệt danh của ông ta!

 

Ầm!

 

Khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ Trần Hải Châu, lao về phía Trương Kế.

 

Đúng lúc Trần Hải Châu phóng khí thế, khí thế đáng sợ cũng tràn ra từ người Trương Kế.



 

Trần Hải Châu lập tức biến sắc, ông ta là cao thủ Thiên Cảnh, không ngờ Trương Kế cũng phóng ra khí thế của cao thủ Thiên Cảnh, tức là Trương Kế cũng đã bước vào Thiên Cảnh rồi à?

 

Theo ông ta biết, ở Trung Châu, chỉ có đại thống lĩnh Diệp Chiến Quốc của chiến vực Trung Châu và đội trưởng Mạnh Thiên Lan của quân đoàn cao thủ vừa đến Trung Châu có thực lực Thiên Cảnh.

 



Từ khi nào phó thống lĩnh của chiến vực Trung Châu cũng trở thành cao thủ Thiên Cảnh thế?

Trần Hải Châu thầm kinh hãi, tuy ông ta tự tin sẽ giết được Trương Kế nhưng không dám!

 

Ông ta phóng khí thế ra chỉ để uy hiếp Trương Kế đừng lo chuyện bao đồng thôi, không ngờ Trương Kế cũng bước vào Thiên Cảnh rồi.

 

Hơn nữa Trương Kế còn là một trong bốn phó thống lĩnh của chiến vực Trung Châu, nếu Trương Kế chết dưới tay ông ta thật, chắc chắn thế lực phía sau hội trưởng lão sẽ không bỏ qua cho gia tộc Cổ Võ họ Trần.

 

“Phó thống lĩnh Trương, xin bớt giận!”

 

Hà Hồng Viễn thấy thế, vội bước đến, sợ hãi khuyên: “Chắc chắn cậu Trần không định khiêu khích hội trưởng lão đâu, phó thống lĩnh Trương nể mặt tôi được không?”

 

Trương Kế không quan tâm, một tay cầm súng, lạnh lùng nhìn Trần Hải Châu.

 

Trước cao thủ có thực lực mạnh hơn ông ta, trong mắt Trương Kế không hề có vẻ sợ hãi, mà là ý chí chiến đấu nồng đậm.

 

Trước đó ông ta vừa đột phá Thiên Cảnh nhờ sự hỗ trợ của Dương Thanh, vẫn chưa được đánh với cao thủ Thiên Cảnh, giờ ông ta đang rất muốn đánh với Trần Hải Châu để mài giũa sức chiến đấu của mình.

 

Với tư cách là cao thủ của chiến vực, tuy Trương Kế vừa đột phá Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ nhưng sức chiến đấu thực tế đã vượt xa Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, có lẽ đã đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ, thậm chí là hậu kỳ.

 

Hai hộ vệ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong phía sau Trần Hải Châu đều nhìn chằm chằm vào Trương Kế, hình như chỉ cần Trương Kế dám ra tay với Trần Hải Châu, họ sẽ giết Trương Kế ngay.

 

Nét mặt Trần Dương vô cùng nghiêm nghị, là con trai của Trần Hải Châu, anh ta biết rõ bố mình cũng không muốn xung đột với Trương Kế nhiều hơn trong tình huống này.

 

“Phó thống lĩnh Trương, chỉ là hiểu lầm thôi, ông là phó thống lĩnh của chiến vực Trung Châu, quyền cao chức trọng, chắc sẽ không chấp chúng tôi chứ?”

 

Trần Dương cười ha hả, nhìn Trương Kế, lập tức nhìn về phía Trần Hải Châu: “Bố, giờ bố là người đại diện cho nhà họ Trần ở Trung Châu, chắc chắn sau này sẽ phải qua lại nhiều với phó thống lĩnh Trương, hôm nay xem như không đánh thì không quen biết!”

 

Rõ ràng anh ta đang lấy cớ cho Trần Hải Châu, Trần Hải Châu khẽ gật đầu, mỉm cười với Trương Kế: “Phó thống lĩnh Trương, xin lỗi! Hôm khác tôi sẽ mời ông ăn cơm!”

 

Trương Kế hừ lạnh: “Tôi không có hứng!”

 

Nụ cười trên mặt Trần Hải Châu lập tức cứng đờ, Trương Kế đúng là không hề nể mặt ông ta!

 

Sau khi biết Trương Kế đã bước vào Thiên Cảnh, đương nhiên ông ta sẽ không dùng khí thế để uy hiếp Trương Kế nữa, ông ta chăm chú nhìn Trương Kế rồi khoát tay: “Chúng ta đi!”

 

Ở đây toàn các ông lớn của Trung Châu, nếu ngồi lại tiếp thì chỉ khiến mình thêm bẽ mặt.

 

Hà Hồng Viễn thấy thế, lập tức cuống lên, khó khăn lắm lão ta mới mời được bố con Trần Hải Châu đến, sao giờ họ lại đi rồi?

 

Họ đi thì ai đưa Hạ Hà đi đây?

 

Người của gia tộc Cổ Võ họ Trần vừa đi mất, chỉ còn mỗi Dương Thanh ngồi ở bàn đầu tiên.

 

Tuy có người thầm khó chịu nhưng cũng không dám nói gì.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.