Chương trước
Chương sau
Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, gia tộc Cổ Võ họ Trần cũng là thế lực Cổ Võ hàng đầu, nghe nói nhà họ Trần còn có cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, đối với người thế tục, cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong đúng là không khác gì thần!

 

Sao Dương Thanh dám chứ?

 

Trần Dương lạnh lùng nhìn Dương Thanh: “Đúng là mạnh miệng, tôi cũng muốn xem xem cậu sẽ cứng miệng được tới bao giờ”.

 

Nếu không kiêng dè thế lực phía sau hội trưởng lão, anh ta đã ra tay với Dương Thanh rồi.

 



“Chủ gia tộc họ Hà, ông tự xử lý đi! Ông muốn chúng tôi đi ngay hay sẽ đuổi người không liên quan ra ngoài? Bố tôi bận nhiều việc, chỉ cho ông một phút thôi”.

 

Trần Dương lạnh lùng nói với Hà Hồng Viễn rồi lập tức quay người đi tới bên cạnh Trần Hải Châu.

 

Hà Hồng Viễn lập tức cuống lên, thầm quyết định, phải đuổi Dương Thanh đi trong vòng một phút.

 



“Ra tay đi, đuổi thằng nhãi này ra ngoài cho tôi!”

 

Hà Hồng Viễn khoát tay, lập tức ra lệnh cho cao thủ nhà họ Hà đang bao vây Dương Thanh.

 

“Ầm!”

 

Đúng lúc này, tiếng súng chát chúa vang lên.

 

Mọi người đều kinh ngạc nhìn Trương Kế - phó thống lĩnh Trung Châu đang ngồi ở bàn của quyền quý Trung Châu!

 

Trương Kế đang cầm súng, họng súng chĩa lên trời, còn có khói xanh bay ra.

 

Trương Kế tức giận trừng mắt, quát lớn: “Để tôi xem ai dám?”

 

Trần Hải Châu hơi híp mắt, ông ta không ngờ vẫn có người dám bảo vệ Dương Thanh trong tình huống này.

 

Hà Hồng Viễn nhìn Trương Kế, sắc mặt vô cùng khó coi.

 

Tuy Trương Kế chỉ là một trong bốn phó thống lĩnh của chiến vực Trung Châu nhưng lại có biệt danh Trương Điên, hôm nay ông ta cũng đại diện cho thái độ của chiến vực.

 

Nếu đắc tội với chiến vực Trung Châu thật, nhà họ Hà cũng không được yên thân.

 

“Phó thống lĩnh Trương, cậu cũng thấy tên nhóc này vừa hống hách đến mức nào rồi đấy, nếu để loại người này ở đây tiếp thì đúng là hạ thấp thân phận của chúng ta”.

 

Hà Hồng Viễn vội bước đến, cười gượng.

 

Trương Kế lạnh lùng nhìn lão ta, cũng không đáp lời mà nhìn về phía Trần Hải Châu, lạnh lùng nói: “Ông Trần, đây là thế tục, tôi khuyên ông nên khiêm tốn thì hơn”.

 

Ầm!

 

Lời Trương Kế nói khiến tất cả mọi người sững sờ.

 

Tuy ông ta là một trong bốn phó thống lĩnh của chiến vực Trung Châu, nhưng Trần Hải Châu là người đại diện cho gia tộc Cổ Võ họ Trần ở Trung Châu, lời nói của ông ta đại diện cho gia tộc Cổ Võ họ Trần!

 

Sao Trương Kế dám chứ?

 

Trần Hải Châu híp mắt nhìn chằm chằm vào Trương Kế: “Phó thống lĩnh Trương, tôi thấy nhà họ Trần đã khiêm tốn ở Trung Châu lắm rồi mà nhỉ?”

 

“Hừ!”

 

Trương Kế lạnh lùng nói: “Trần Hải Châu, có những việc mà mọi người đều biết, sao phải bắt tôi nói ra để khiến ông xấu mặt?”

 

“Nếu ông muốn bẽ mặt thì tôi sẽ giúp ông!”


 

Trần Hải Châu sầm mặt, Trương Kế hỏi ông ta muốn trở thành Trần Chí Trung tiếp theo không, tức là đang bảo ông ta đi chết còn gì?

 

Các quyền quý Trung Châu đang có mặt cũng sững sờ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.