“Bố nuôi!”
Dương Thanh vừa đón lấy bé Tĩnh An, bé Tĩnh An đã gọi anh.
Dương Thanh lập tức mừng rỡ, vui vẻ nói: “Thằng bé biết gọi bố nuôi rồi!”
Ngải Lâm cười nói: “Giờ thằng nhóc này nghịch lắm, ngày nào cũng hành người ta”.
Mã Siêu nói với vẻ tự hào: “Con trai nên nghịch ngợm một chút!”
Dương Thanh bế thằng bé trong lòng, nghĩ đến người nhà của anh.
Trước đó, để bảo vệ người nhà, anh đã lừa họ đến một nơi an toàn.
Anh cứ tưởng mình có thể nhanh chóng đón họ về, nào ngờ bên cạnh anh ngày càng nguy hiểm hơn, đến giờ anh vẫn chưa đi đón họ được.
Sau khi bố trí chỗ cho đám người xong, Dương Thanh gọi Phùng Tiểu Uyển vào một căn phòng.
Dương Thanh nói: “Tiểu Uyển, anh có chuyện cần bàn với em”.
Phùng Tiểu Uyển mỉm cười: “Anh Thanh, có chuyện gì thì anh cứ bảo em, bàn bạc gì chứ?”
Nghe thấy Phùng Tiểu Uyển nói thế, Dương Thanh cảm thấy rất ngại ngùng.
Dù sao luyện đan cũng là truyền thừa mà ông nội Phùng Tiểu Uyển để lại, nếu anh muốn học luyện đan từ Phùng Tiểu Uyển thì đúng là không thích hợp cho lắm.
Nhưng vì sự an toàn của Phùng Tiểu Uyển, Dương Thanh vẫn nói với cô ta về những điều mà anh và Mạnh Thiên Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/3656097/chuong-4093.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.