Nhưng Thủ Hộ Minh thì khác, ở Hạ Giới giới Cổ Võ, Thủ Hộ Minh chính là thế lực lớn nhất, mọi cao thủ đều phải nghe lệnh Thủ Hộ Minh.
Nếu đắc tội với Đỗ Ngọc Sơn thì phiền to.
“Ông Từ cứ đùa, nếu chúng tôi đã đồng ý sẽ hợp sức đối phó với Dương Thanh, sao lại đổi ý được chứ?”
Trần Chí Trung vội nói rồi nhìn mấy người khác, lạnh lùng nói: “Chắc các vị cũng không đổi ý đâu nhỉ?”
Cuối cùng ông ta nhìn Tề Phong, lạnh lùng nói: “Tề Phong, ông đừng làm lung lay quyết tâm đối phó với Dương Thanh của mọi người nữa, nếu ông sợ thì cứ rời đi, cho dù không có nhà họ Tề, bốn gia tộc chúng tôi vẫn có thể giết Dương Thanh”.
“Nhưng sau khi chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ lần này, chúng tôi sẽ báo cáo chi tiết mọi chuyện với minh chủ Đỗ, hy vọng nhà họ Tề có thể chịu được lửa giận từ Thủ Hộ Minh vì ông”.
Nghe thấy thế, mấy người khác cũng bày tỏ thái độ: “Đương nhiên chúng tôi sẽ kiên quyết đứng về phe ông Từ, cùng hợp sức đối phó với Dương Thanh”.
Sắc mặt Tề Phong hơi khó coi, đúng là ông ta muốn rút khỏi vụ hợp tác lần này, nhưng nếu giờ ông ta rút lui thật, cho dù nhiệm vụ thành công hay thất bại, có lẽ ông ta cũng khó tránh khỏi sự truy cứu của Thủ Hộ Minh.
“Hừ!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/3656041/chuong-4037.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.