Chương trước
Chương sau
 Khách sạn Trung Châu là tòa nhà lớn đặc trưng của Trung Châu, được gọi là tòa nhà cao nhất Trung Châu.  

 

Lúc này, trên nóc khách sạn Trung Châu, mấy người có khí thế mạnh mẽ đang đứng đó.  

 

Từ Chấn Hoa nhìn đồng hồ ở cổ tay rồi nhìn đám người, nói: “Sắp bảy giờ tối, chắc Dương Thanh đã đến rồi”.  



 

Trần Chí Trung gật đầu, đứng ở rìa mái nhà, cúi đầu nhìn mặt đất cách mấy trăm mét phía dưới, lạnh lùng nói: “Lần này năm thế gia Cổ Võ chúng ta hợp sức, chắc chắn Dương Thanh sẽ phải chết!”  

 

Khương Quân bước đến bên Trần Chí Trung, nhếch môi, nói: “Dương Thanh chỉ là sâu kiến ở thế tục mà thôi, mục tiêu thực sự của chúng ta là linh hồn Ma Thần trong người Dương Thanh”.  



 

“Có Tỏa Hồn Bình của ông Từ ở đây, một khi linh hồn Ma Thần xuất hiện, chắc chắn sẽ bị Tỏa Hồn Bình hấp thu”.  

 

Bách Lý Thành Cát cũng nói: “Sau khi chúng ta thu linh hồn Ma Thần vào Tỏa Hồn Bình, Dương Thanh không còn nguy hiểm với chúng ta nữa”.  

 

“Sau đó, thời gian ban hành quy định mới ở thế tục sẽ bị kéo dài, đến khi thế tục ban hành lại quy định mới, thế lực ở Hạ Giới giới Cổ Võ đã chiếm nửa thế tục, quy định mới không còn nhiều ý nghĩa nữa”.  

 

Sắc mặt Tề Phong lúc này vô cùng nghiêm nghị: “Dù sao bây giờ Dương Thanh cũng là tứ trưởng lão của hội trưởng lão Chiêu Châu, nếu cậu ta chết dưới tay chúng ta thật, có lẽ thế lực phía sau hội trưởng lão sẽ không dễ dàng bỏ qua cho chúng ta nhỉ?”  

 

Nghe thấy thế, mấy người khác đều nhìn về phía Tề Phong.  

 

Trần Chí Trung nhíu mày: “Sao thế? Ông Tề sợ à?”  

 

Tề Phong hỏi lại: “Chẳng lẽ ông Trần không sợ ư? Chắc các vị đều biết, ở thế tục có một thế giới nhỏ, cao thủ hàng đầu thế giới nhỏ này có thực lực sâu không lường được, thậm chí có lẽ sẽ ngang với cao thủ hàng đầu Trung Giới giới Cổ Võ, thế lực phía sau hội trưởng lão chính là thế giới nhỏ này”.  

 

“Giờ Dương Thanh là tứ trưởng lão của hội trưởng lão, nếu cậu ta chết dưới tay chúng ta thật, ai có thể cam đoan cao thủ trong thế giới nhỏ sẽ không ra tay đây?”  

 

“Chỉ một cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm từ thế giới nhỏ cũng có thể càn quét cả Hạ Giới giới Cổ Võ”.  

 

Trên mặt Tề Phong tràn ngập vẻ kiêng dè.  

 

Cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ, truyền thuyết về thế giới nhỏ ở thế tục cũng vẫn đáng sợ đến mức khiến người ta nghe mà biến sắc.  

 

Nét mặt của những cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ vốn rất tự tin kia đều trở nên nghiêm nghị.  

 

Trong lúc nhất thời, mọi người đều nhìn về phía Từ Chấn Hoa.  

 

Chuyện hợp sức giết Dương Thanh cũng là do Từ Chấn Hoa đề nghị.  

 

Từ Chấn Hoa lạnh lùng nói: “Các vị đã đồng ý hợp sức đối phó với Dương Thanh, giờ sắp ra tay, vào lúc quan trọng như thế, các vị lại định lùi bước, nếu không làm được chuyện mà minh chủ Đỗ dặn, các vị biết hậu quả sẽ nghiêm trọng đến mức nào không?”  

 

Từ Chấn Hoa trực tiếp đưa Đỗ Ngọc Sơn ra, mọi người đều biến sắc.  

Tuy họ rất kiêng dè thế giới nhỏ ở thế tục, nhưng dù sao thế giới nhỏ cũng chỉ tồn tại trong truyền thuyết, ở Hạ Giới giới Cổ Võ vẫn chưa có ai thực sự tiếp xúc với người của thế giới nhỏ ở thế tục. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.