Chương trước
Chương sau
Sự bá đạo của Mạnh Thiên Lan và sự hùng hổ của Diệp Chiến Quốc khiến cơn giận của các cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ nhanh chóng tan biến.

 

Các cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ đều không khỏi rùng mình, lúc này họ mới hoàn hồn, không ngờ họ vừa định ra tay với thống lĩnh của chiến vực Trung Châu và người bảo vệ biên giới phía Tây lúc trước.

 

Tuy thực lực của cao thủ thế tục chưa mạnh, nhưng thế tục có hội trưởng lão, hội trưởng lão vẫn đang nắm giữ chiến vực, hơn nữa chiến vực lại có vũ khí nóng vô cùng tân tiến, nếu chiến vực trở mặt với thế lực Hạ Giới giới Cổ Võ thật rồi tấn công các thế lực này bằng vũ khí nóng, làm gì có thế lực nào chịu nổi đây?

 



“Hừ!”

 

Thấy cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ lại ngồi xuống, Mạnh Thiên Lan không hề che giấu sự khinh thường của mình, cô ta mỉa mai: “Một đám vô dụng tự cho mình đúng, nếu các người sinh ra ở thế tục, đừng nói là Thiên Cảnh, có lẽ ngay cả thực lực Siêu Phàm Cảnh cũng không có đâu”.

 



Nghe thấy thế, các cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ đều vô cùng tức giận, nhưng không dám nói gì.

 

Mạnh Thiên Lan cũng không nói bừa, thực tế đúng là như thế.

 

Nồng độ linh khí ở Hạ Giới giới Cổ Võ vốn cao hơn thế tục rất nhiều, nếu tu luyện tới Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ ở Hạ Giới giới Cổ Võ khi đã trung niên hay già thì thiên phú chỉ được coi là bình thường, thậm chí quá thấp.

 

Còn như thế tục bây giờ, sau khi kết giới tan vỡ, vô số cao thủ có thiên phú xuất chúng đã liên tục đột phá trong nửa tháng ngắn ngủi, cao thủ Thiên Cảnh cũng nhiều hẳn lên.

 

Với đà này, không tới mấy năm nữa, thế tục cũng sẽ có mấy cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm.

 

Thấy cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ đều tiu nghỉu, Mạnh Thiên Lan cũng không truy cứu nữa, cô ta nói: “Sau khi họp xong, chiến vực sẽ công bố thông báo quân đoàn cao thủ tuyển người với bên ngoài, đồng thời đưa ra cách thức và yêu cầu khi đăng ký, mọi người chú ý một chút là được”.

 

Cô ta nói rồi nhìn về phía mấy cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ kia, lập tức lạnh lùng nói: “Đúng rồi, giờ tôi sẽ nói cho mọi người biết yêu cầu quan trọng nhất khi quân đoàn cao thủ tuyển người, đó là không nhận cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ”.

 

Ầm!

 

Nghe thấy thế, cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ không nhịn được nữa.

 

Tuy họ đã lường trước rằng quân đoàn cao thủ sẽ không nhận người của Hạ Giới giới Cổ Võ, nhưng Mạnh Thiên Lan lại nói trắng ra trong cuộc họp quan trọng thế này, chẳng khác nào đang sỉ nhục họ.

 

“Mạnh Thiên Lan, cô quá đáng rồi đấy!”

 

Người dẫn đầu các cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ cắn răng: “Giờ thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ đã hoàn toàn hòa làm một, trở thành thế giới mới, quân đoàn cao thủ dựa vào đâu để không nhận cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ? Cô phải cho chúng tôi lời giải thích hợp lý!”

 

“Giải thích ấy à?”

 

Mạnh Thiên Lan cười khẩy, lạnh lùng nói: “Chiêu Châu trở thành quốc gia thịnh vượng như bây giờ là nhờ các thế hệ người Chiêu Châu ở thế tục không ngừng cố gắng, trong trăm năm qua, Chiêu Châu đã gặp nguy mấy lần, người của Hạ Giới giới Cổ Võ có bao giờ ra tay hỗ trợ không?”

 

“Giờ Chiêu Châu phồn vinh, người của Hạ Giới giới Cổ Võ cũng xứng chắc?”

 

“Hội trưởng lão cho phép thế lực ở Hạ Giới giới Cổ Võ tiến vào thế tục đã là ơn huệ lớn nhất dành cho người của Hạ Giới giới Cổ Võ rồi, các người còn định hưởng thụ sự phồn vinh do dân chúng thế tục nỗ lực để đổi lấy ư?”

 

Các cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ đều thi nhau né ánh mắt của cô ta, không dám nhìn thẳng vào.

 

“Bốp bốp bốp!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.