Chương trước
Chương sau
“Nghe nói đội trưởng của quân đoàn cao thủ Trung Châu vô cùng lợi hại, có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, từng là Chiến Thần của biên giới phía Tây”.  

 

“Đúng rồi, năm nay chồng chưa cưới của chị Tư Tư vừa tròn 30 tuổi mà cũng đã đạt đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh, được làm lính dự bị của quân đoàn cao thủ, nếu vượt qua bài kiểm tra, anh ấy sẽ chính thức gia nhập quân đoàn cao thủ đấy”.  



 

Cố Tư Tư ngồi cạnh Hạ Lâm nói với vẻ bất đắc dĩ: “Lâm, sao cái gì em cũng nói thế? Hơn nữa chị vẫn chưa đồng ý cuộc hôn nhân kia, chị không có chồng chưa cưới”.  

 



Hạ Lâm cười hì hì: “Chị Tư Tư, trông chú không giống người xấu, nói với chú cũng không sao đâu”.  

 

Lúc này Dương Thanh mở mắt ra, nhìn về phía Hạ Lâm, hỏi: “Cô vừa nói đội trưởng của quân đoàn cao thủ Trung Châu từng là Chiến Thần của biên giới phía Tây à?”  

 

Hạ Lâm gật đầu: “Đúng thế! Chú đừng coi thường thân phận đội trưởng của quân đoàn cao thủ, tuy quân đoàn cao thủ thuộc sự quản lý của chiến vực Trung Châu, nhưng có địa vị cực cao trong chiến vực, nghe nói đội trưởng quân đoàn cao thủ cũng ngang cấp với đại thống lĩnh của chiến vực Trung Châu đấy”.  

 

“Đây không phải chuyện chính, quan trọng là Chiến Thần của biên giới phía Tây lại là phụ nữ, vừa trẻ vừa đẹp, chỉ mới 30 tuổi”.  

 

Hạ Lâm kích động nói: “Đó là thần tượng của tôi, một ngày nào đó, tôi cũng sẽ gia nhập quân đoàn cao thủ!”  

 

Dương Thanh mỉm cười ấp áp, một bóng người xinh đẹp đầy khí khái xuất hiện trong đầu anh.  

 

Mạnh Thiên Lan - Chiến Thần của biên giới phía Tây!  

 

Đồng thời cũng là bạn thân thiết của Dương Thanh, năm đó hai người cùng huấn luyện ở chiến vực, đã trải qua rất nhiều thời khắc sống còn, họ là chiến hữu có thể giao phía sau lưng mình cho đối phương.  

 

Hai người khác nhau ở chỗ Mạnh Thiên Lan lớn lên ở chiến vực, còn Dương Thanh thì vào chiến vực sau.  

 

Không ngờ sau bao năm không gặp, Mạnh Thiên Lan cũng đã rời khỏi biên giới phía Tây, giờ lại tới chiến vực Trung Châu.  

 

“Ồ?”  

 

Hạ Lâm lập tức sáng mắt lên, háo hức nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Chú, chú đến từ Yến Đô, thiên phú cũng đã thức tỉnh, chắc chắn thực lực sẽ không thấp nhỉ? Lát nữa xuống máy bay, chúng ta tìm chỗ nào để so tài nhé?”  

Nhìn nắm đấm nhỏ nhắn đang siết chặt của Hạ Lâm, Dương Thanh hơi buồn cười, lắc đầu: “Thực lực của tôi yếu lắm, không phải đối thủ của cô đâu, so tài thì thôi”. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.