Chương trước
Chương sau
 Chẳng biết Tần Thanh Tâm và Tiêu Tiêu có khỏe không?  

 

“Chị Tư Tư, chú kia lạ quá! Từ lúc lên máy bay đến giờ, chú ấy cứ nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, chẳng biết đang nhìn cái gì”.  

 



Bên cạnh Dương Thanh là một cô gái khoảng 20 tuổi, đang thì thầm với cô gái ngồi bên phải mình.  

 

Cô gái bên phải cô ta khoảng 24 25 tuổi, có gương mặt trái xoan, dưới hàng lông mày lá liễu là đôi mắt đen ngời sáng, mái tóc dài xõa tung trên vai, quanh người cô ta tràn ngập khí chất nữ thần lạnh lùng.  

 



Hai cô gái này đều là mỹ nữ cực phẩm, nhất là cô gái được gọi là chị Tư Tư, cô ta rất đẹp, không thua kém những ngôi sao trên màn ảnh chút nào.  

 

Nhưng Dương Thanh như không nhìn thấy hai mỹ nữ ngồi cạnh anh.  

 

Đương nhiên cô gái được gọi là chị Tư Tư cũng chú ý đến sự khác thường của Dương Thanh, nghe thấy cô gái kia nói thế, cô ta nhìn về phía Dương Thanh, lập tức nói nhỏ: “Anh ta chỉ khoảng 28 29 thôi, sao lại là chú được chứ?”  

 

Cô gái trẻ hơn lè lưỡi, lập tức vỗ vào cánh tay Dương Thanh, nói: “Này chú! Chú định đến Trung Châu à?”  

 

Nghe thấy cô ta hỏi thế, Dương Thanh mới hoàn hồn, nhìn về phía cô gái đang nhìn mình, nói với vẻ hơi cạn lời: “Chẳng lẽ chiếc máy bay này còn đi đâu nữa ư?”

 

Cô gái trẻ kia ngây ra, hình như không ngờ Dương Thanh lại trả lời mình như thế.  

 

Nhưng cô ta nhanh chóng hoàn hồn, chủ động chìa tay với Dương Thanh, cười nói: “Chào chú, tôi tên Hạ Lâm, đây là chị họ tôi - Cố Tư Tư”.  

 

Dương Thanh cũng không chìa tay ra, chỉ thản nhiên nói: “Dương Thanh!”  

 

Sau đó anh bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi, cũng không có hứng thú nói chuyện với cặp chị em này.  

 

Hạ Lâm sững sờ, dù sao cô ta và chị họ cũng là mỹ nữ hàng đầu, có người đàn ông nào thấy họ xong không nhìn thêm mấy lần chứ? Không ngờ Dương Thanh lại ngó lơ họ.  

 

Cố Tư Tư cũng hơi bất ngờ, cô ta nhìn Dương Thanh đang nhắm mắt nghỉ ngơi, thấy hơi tò mò, tại sao người đàn ông này lại không giống những người đàn ông khác thế?  

 

Chẳng lẽ anh đang ra vẻ ư?  

 

Cố tình gây chú ý với họ à?  

 

Nghĩ tới đây, Cố Tư Tư nghiêm mặt, hừ khẽ, nói với Hạ Lâm: “Lâm à, em đừng nói chuyện với người lạ nữa, sao biết được ai tốt ai xấu đây?”  

 

Rõ ràng những câu này đang nhắm vào Dương Thanh, nhưng Dương Thanh vẫn nhắm mắt nghỉ ngơi, như không nghe thấy cô ta nói gì, điều này khiến Cố Tư Tư càng thêm khó chịu.  

 

Hạ Lâm cười hì hì: “Chú đẹp trai thế này, sao lại là người xấu được chứ?” 




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.