Chương trước
Chương sau
 “Tôi đã gieo dấu ấn ma đạo của tôi vào đầu anh, sau này, nếu người nhà họ Tề dám đối phó chúng tôi, tôi sẽ kích hoạt dấu ấn ma đạo, khi đó dấu ấn ma đạo sẽ nổ tung trong đầu anh, cho dù anh may mắn sống sót thì cũng trở thành kẻ ngốc”.  

 

Mã Siêu lạnh lùng nói rồi quay người đi về bên Dương Thanh.

 

Dương Thanh rất kinh ngạc, không ngờ Mã Siêu còn biết thủ đoạn gieo dấu ấn ma đạo vào đầu người khác.  



 

Nhưng khi nghĩ đến thân phận và địa vị của Mã Siêu bây giờ, Dương Thanh cũng hiểu được.  

 

Dù sao Mã Siêu cũng là Ma Tử Ma Tông, đã nhận được truyền thừa ma đạo chính thống nhất, đối với anh ta, chút thủ đoạn này vô cùng dễ dàng.  



 

Nghe thấy Mã Siêu nói thế, Tề Anh Vệ lập tức run rẩy, sắc mặt trắng bệch, anh ta đang định tìm người báo thù sau khi quay về nhà họ Tề, không ngờ Mã Siêu lại gieo dấu ấn ma đạo vào đầu anh ta.  

 

“Cậu đừng khinh người quá đáng!”  

 

Tề Anh Vệ cắn răng.  

 

Anh ta là người thừa kế nhà họ Tề trong tương lai mà lại phải chịu nỗi nhục thế này ở thế tục, hơn nữa còn là trước mặt đám người Liễu Như Yên, chuyện này khiến anh ta vô cùng giận dữ.  

 

Nhưng anh ta vừa dứt lời, sát khí khủng khiếp đã bùng nổ từ Mã Siêu, bao phủ lấy anh ta.  

 

Tề Anh Vệ lập tức thấy lạnh thấu xương, cơ thể cứng đờ, không dám nhúc nhích.  

 

Anh ta bỗng có cảm giác, dấu ấn ma đạo trong đầu đang rục rịch, có thể nổ tung bất cứ lúc nào.  

 

Một khi dấu ấn ma đạo nổ, cho dù anh ta còn sống thì cũng sẽ trở thành kẻ ngu.  

 

Dương Thanh chợt nói: “Thả họ đi đi!”  

 

Lúc này Mã Siêu mới thu hồi ma uy, Tề Anh Vệ lập tức cảm nhận được sát khí vừa rồi đã biến mất, anh ta vội quay người rời đi, sợ Mã Siêu bất ngờ ra tay.  

 

Nhìn dáng vẻ chạy trối chết của anh em Tề Anh Vệ và Tề Anh Tuyết, đám người Liễu Như Yên đều có vẻ cảm khái.  

 

Nếu các thiên tài ở Hạ Giới giới Cổ Võ biết đến dáng vẻ chật vật của Tề Anh Vệ ở thế tục, chắc chắn sẽ há hốc mồm vì kinh ngạc.  

 

“Tông chủ Đỗ, nếu tôi không đoán sai, trước đó ông nói sẽ cân nhắc để chúng tôi tiến vào Bắc Vực, chắc là đang chờ cậu Thanh cho phép nhỉ?”  

 

Lúc này, Liễu Như Yên dẫn người tới, nhìn về phía Đỗ Trọng, khẽ cười.  

 

Lúc này Đỗ Trọng mới hoàn hồn, vội giới thiệu với Dương Thanh: “Cậu Thanh, mấy vị này đều là khách quý từ Hạ Giới giới Cổ Võ, đây là thiên tài số một nhà họ Liễu - cô Liễu Như Yên, còn ba người khác là...”  

 

Sau khi giới thiệu bốn người xong, Đỗ Trọng lại nói: “Cậu Thanh, đám người cô Liễu muốn tiến vào Bắc Vực, cậu thấy sao?”  

 

Dương Thanh thản nhiên nhìn đám người Liễu Như Yên rồi nhìn về phía Đỗ Trọng: “Tiền bối, Bắc Vực thuộc sở hữu của Võ Tông, tiền bối muốn ai tiến vào Bắc Vực thì tự quyết định là được rồi”.  

 

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, đám người Liễu Như Yên đều mừng rỡ.  




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.