Chương trước
Chương sau
 Dương Thanh nhíu mày, nhìn Bách Lý Kinh Vân: “Tôi đã nói rất rõ, tôi không bao giờ gia nhập Thủ Hộ Minh! Ông có thể nói với tôi những lời này, tôi rất cảm ơn, nhưng xin ông rời đi cho!”  

 

Cho dù thế nào, Bách Lý Kinh Vân cũng là một người bạn đáng để kết giao, nhưng Dương Thanh hiểu rõ tình cảnh của mình bây giờ, nếu anh làm bạn với Bách Lý Kinh Vân thì chẳng khác nào đang hại ông ta hết.  

 

Không phải anh chưa từng nghĩ đến chuyện muốn gia nhập Thủ Hộ Minh, nhưng anh không tin nổi Thủ Hộ Minh, cho dù anh gia nhập Thủ Hộ Minh thật thì cũng phải chờ tới lúc anh thực sự hiểu rõ thế lực này, phải xác định Thủ Hộ Minh đáng để anh gia nhập thì anh mới đồng ý.  



 

Ít nhất bây giờ, anh vẫn chưa có ý định gia nhập.  

 

Đối với anh bây giờ, chuyện quan trọng nhất là kìm hãm sức mạnh của hạch tâm long mạch trong người Mã Siêu.  



 

“Tôi sẽ không trơ mắt nhìn cậu đi chịu chết đâu, muốn đi tìm Tuyết Nữ cũng được, đánh bại tôi đã rồi tính!”  

 

Bách Lý Kinh Vân quát, lao tới chỗ Dương Thanh.

 

Thấy Bách Lý Kinh Vân lao tới chỗ mình, Dương Thanh nhíu mày, đang định ra tay thì Lệ Trần đã xông lên trước anh, còn nói: “Cứ giao cho tôi, cậu nghĩ cách khôi phục thực lực đi”.  

 

Khi mất kiểm soát trước đó, Mã Siêu đã đánh Dương Thanh bị thương nặng, giờ Dương Thanh lại vội đến Thánh Cung tìm Tần Y, nên vết thương vẫn chưa kịp hồi phục.  

 

Thấy Lệ Trần ngăn cản Bách Lý Kinh Vân, Dương Thanh cũng không khách sáo, lập tức ngồi xếp bằng, vận chuyển Chiến Thần Quyết, sức mạnh huyết mạch mạnh mẽ giúp vết thương của anh nhanh chóng hồi phục.  

 

“Cút đi!”  

 

Bách Lý Kinh Vân đấm về phía Lệ Trần, giận dữ quát: “Ông không phải đối thủ của tôi, để tôi đánh với Dương Thanh một trận!”  

 

Lệ Trần hừ lạnh: “Cậu và tôi đều mới bước vào Thiên Cảnh, cậu khẳng định tôi không phải đối thủ của cậu à?”  

 

Sau khi dứt lời, Lệ Trần lại tung đòn tấn công.  

 

“Ầm!”  

 

Đòn đánh của hai người va vào nhau, Lệ Trần và Bách Lý Kinh Vân đều lùi lại, Lệ Trần lùi chín bước, còn Bách Lý Kinh Vân chỉ lùi năm bước.  

 

Chiêu này đã cho thấy ai mạnh hơn ai!  

 

Lệ Trần không hề tiếc lời khen, nói: “Không hổ là thiên tài của gia tộc Bách Lý, đúng là lợi hại”.  

 

Ánh mắt lão cũng trở nên nghiêm nghị, chỉ với thực lực của lão bây giờ thì cũng không thể trụ được lâu.  

 

Bách Lý Kinh Vân lạnh lùng nói: “Ông là bề trên của Dương Thanh thì nên suy nghĩ cho cậu ấy, ông hiểu rõ Tuyết Nữ là người thế nào, đi nhờ Tuyết Nữ cứu người thì chẳng khác nào đi tìm đường chết đâu!”  

 

Bách Lý Kinh Vân vội nói: “Tiền bối Lệ, nếu ông có thể thuyết phục Dương Thanh gia nhập Thủ Hộ Minh, xem như Bách Lý Kinh Vân tôi nợ ông ân tình”.  

 

Lệ Trần cười khổ, lắc đầu, nhìn về phía Dương Thanh, trầm giọng nói: “Không phải tôi không muốn thuyết phục Dương Thanh, mà tôi không thể thuyết phục nổi, nếu muốn ngăn cậu ấy đi tìm Tuyết Nữ cũng được thôi, trừ khi cậu có cách tìm ra vật cực lạnh”.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.