Chương trước
Chương sau
Dương Thanh nhìn Mã Siêu vẫn đang hôn mê, trên mặt tràn ngập vẻ đấu tranh.  

 

Nếu Tần Y đúng là Tuyết Nữ - cao thủ hàng đầu thời viễn cổ, liệu cô ta còn nhận ra anh không?  

 

Dương Thanh trầm tư một lát rồi cắn răng: “Tôi không tin cô ấy đã hoàn toàn quên mất tôi, cho dù cô ấy muốn giết tôi, tôi cũng phải đi gặp cô ấy!”  

 



Cho dù không có chuyện của Mã Siêu, Dương Thanh cũng phải đi tìm Tần Y.  

 

Lệ Trần thở dài, nói: “Nếu cậu nhất quyết muốn đi, tôi sẽ đi với cậu!”  

 



Dương Thanh vội nói: “Tiền bối, tôi tự đến Thánh Cung cũng được”.  

 

Lệ Trần nói: “Cứ yên tâm, có Bùi Thiên Âm rồi, không ai ở Thánh Cung dám làm gì tôi đâu”.  

 

Đúng lúc này, Mục Thanh, Mạnh Khôn và Hồng Ma bước tới.  

 

Hồng Ma nhìn Lệ Trần: “Sư phụ, chúng con đã khống chế những người quan trọng của Độc Tông, Thần Hành Tông và Bách Tộc”.  

 

Lệ Trần nhìn quanh, lập tức nói: “Cứ nhốt họ lại, chờ ta quay về từ Thánh Cung rồi tính sau”.  

 

“Vâng!”  

 

Ba người vội đáp.  

 

Lệ Trần nhìn về phía Dương Thanh: “Chúng ta đi thôi!”  

 

Dương Thanh gật đầu, nhìn về phía Hồng Ma, Mục Thanh và Mạnh Khôn.  

 

Mục Thanh và Mạnh Khôn đều bị thương nặng, vết thương của Hồng Ma lại càng nghiêm trọng hơn, chỉ còn chút khí thế yếu ớt, rõ ràng ông ta đã mất võ công rồi.  

 

Những người này đều là cao thủ hàng đầu của Ma Tông, cho dù là ai gặp chuyện thì cũng sẽ khiến Ma Tông bị tổn thất nặng nề.  

 

Dương Thanh nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, em xem xem có thể giúp Hồng Ma khôi phục võ công không”.  

 

Nghe thấy thế, Hồng Ma lập tức vui mừng nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển bằng đôi mắt đỏ hoe.  

 

Phùng Tiểu Uyển gật nhẹ đầu, nói: “Chắc vấn đề không quá lớn đâu, anh cứ yên tâm, em sẽ cố gắng chữa khỏi vết thương cho mọi người”.  

 

Dương Thanh gật đầu, rời đi với Lệ Trần.  

 

Hai người đi chưa được bao xa, Bách Lý Kinh Vân đã đuổi theo.  

 

“Dương Thanh, cậu đừng manh động, đi tìm Tuyết Nữ vào lúc này thì chẳng khác nào tự tìm đường chết, cho dù là ở Thượng Giới giới Cổ Võ, Tuyết Nữ cũng là nhân vật đứng đầu trong truyền thuyết, sao cô ta có thể giúp cậu cứu người được?”  

 

Bách Lý Kinh Vân chắn đường Dương Thanh và Lệ Trần, nghiêm nghị nói: “Đối với cậu bây giờ, chuyện quan trọng nhất không phải cứu người mà là nghĩ cách trốn đi”.  

 

“Mã Siêu - anh em tốt của cậu đã giết Bách Lý Vọng Nhạc, chắc chắn gia tộc Bách Lý sẽ không bỏ qua cho các cậu”.  




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.