Chương trước
Chương sau
Chương 1340:
 
“Cậu Thanh, tôi đã tra ra được tung tích của Quan Duyệt, ba giờ trước, cô ấy đã bị mang về Vương thành Quan rồi”.
 
Tiền Bưu trầm giọng nói: “Nếu tôi đoán không lầm thì người cướp Quan Duyệt đi chính là người của Vương tộc họ Quan”.
 
Trước đó Dương Thanh đã đoán ra chuyện này, anh chỉ còn thiếu bằng chứng mà thôi.
 
Nay đã biết Quan Duyệt bị mang về Vương thành Quan, anh gần như có thể chắc chắn, người cướp Quan Duyệt đi chính là người của Vương tộc họ Quan.
 
“Được rồi, tôi đã biết!”
 
Dương Thanh nói.
 
Chỉ cần không phải do người khác mang Quan Duyệt đi, anh có thể yên tâm phần nào.
 
Vương tộc họ Quan muốn cướp Quan Duyệt về, hẳn là để gả Quan Duyệt vào Hàng tộc, lấy hôn nhân của cô ta để tạo quan hệ với Hoàng tộc.
 
Nếu đã thế, Vương tộc họ Quan nhất định sẽ dốc hết sức để chữa trị cho Quan Duyệt.
 
Vết thương của Quan Duyệt rất nặng, trong thời gian ngắn sắp tới, Vương tộc họ Quan chắc chắn sẽ không ép cô ta lập gia đình.
 
“Cậu Thanh, hay là để tôi đến Vương thành Quan thử xem có thể cứu Quan Duyệt ra không?”
 
Tiền Bưu đột nhiên hỏi.
 
Dương Thanh từ chối ngay: “Nếu Quan Duyệt bị mang về Vương thành Quan thì chắc chắn đang được bảo vệ trong Vương tộc họ Quan, chỉ với thực lực của ông, e là chưa bước vào địa giới của Vương tộc họ Quan đã bị bao vây rồi”.
 
“Chuyện này cứ tạm gác ở đó trước đã, không cần nóng vội, tôi sẽ đích thân giải quyết. Trong thời gian này, ông hãy giúp tôi âm thầm bảo vệ người nhà tôi cẩn thận”.
 
Tiền Bưu vội đáp: “Vâng, thưa cậu!”
 
Sau khi cúp điện thoại, Dương Thanh khởi động xe, rời khỏi bệnh viện.
 
“Bố ơi!”
 
Vừa trở lại dinh thự Vân Phong, một tiếng gọi thánh thót vang lên, Tiêu Tiêu chạy ào tới, nhào vào lòng Dương Thanh.
 
Tần Thanh Tâm và Tần Y đều lo lắng nhìn anh, ngay cả Tần Đại Dũng trông cũng rất lo lắng.
 
“Nhớ bố à?”
 
Dương Thanh cúi xuống bế con gái lên, cười hỏi.
 
Tiêu Tiêu gật đầu, thơm một cái lên má Dương Thanh, ngọt ngào nói: “Bố ơi, bố đừng không vui như thế, Tiêu Tiêu sẽ luôn ở bên bố mà”.
 
Nghe Tiêu Tiêu nói thế, Dương Thanh bỗng cảm thấy sống mũi cay cay.
 
Chuyện xảy ra trong khách sạn Yến Đô hôm nay đã truyền đi khắp chốn.
 
Mã Siêu là anh em thân thiết của Dương Thanh, Mễ Tuyết lại là em gái ruột đã thất lạc nhiều năm của Mã Siêu, Tần Y từng cùng Dương Thanh đi mua nhà cho Mã Siêu, cũng đã gặp Mễ Tuyết một lần.
 
Hiện tại Mễ Tuyết gặp tai nạn nghiêm trọng như vậy, đương nhiên Dương Thanh không thể vui nổi.
 
“Mọi người cứ yên tâm, anh không sao đâu”.
 
Dương Thanh cố gắng ổn định tâm trạng, mỉm cười nói với người thân.
 
Nhưng mặc dù anh đang cười, nụ cười ấy lại hết sức miễn cưỡng, sắc mặt uể oải vô cùng.
 
Tần Thanh Tâm nhìn anh mà đau lòng thương xót.
 
“Con thấy hơi đói, bố, có cơm tối chưa ạ?”
 
Dương Thanh cười hỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.