Ngải Lâm ngồi bên giường bệnh, lẳng lặng nắm tay Mã Siêu, mặt vẫn còn ướt lệ.
Hôm nay là ngày vui của cô ấy, vốn cho rằng từ hôm nay trở đi, cô ấy đã có thể cùng Mã Siêu bên nhau hạnh phúc đến cuối đời.
Cô ấy không thể ngờ rằng, ngay trong ngày quan trọng nhất này, Mễ Tuyết lại bị người ta ám sát, trọng thương.
Nếu Mễ Tuyết thật sự không qua khỏi, sau này mỗi khi đến dịp kỉ niệm ngày kết hôn, chỉ e Mã Siêu đều sẽ chìm đắm trong đau thương ân hận.
“Chị Lâm, thật sự không còn biện pháp nào sao?”
Dương Thanh cố nén đau lòng, hỏi.
Ngải Lâm lắc đầu, mắt đã đỏ lên: “Bản thân chị đã là chuyên gia trong lĩnh vực này rồi, vết thương của em Tuyết vô cùng nghiêm trọng, đã tạo thành thương tổn cực lớn cho não bộ”.
“Chị không biết trên đời này liệu còn có những vị thần y ẩn dật hay chăng, cũng không biết thần y đó có thể giúp em Tuyết tỉnh lại không, nhưng theo như chị biết, vết thương của em Tuyết, không ai có thể chữa trị được”.
“Hiện tại em ấy có thể tỉnh lại hay không, tất cả đều phải trông chờ vào vận may của em ấy”.
Ngải Lâm nói, giọng điệu bi thương vô tận.
Nhưng lời của Ngải Lâm lại khiến Dương Thanh bất chợt sáng bừng cả mắt, như vừa thấy được hi vọng.
Dương Thanh là người đứng trên đỉnh cao võ thuật, chuyện anh biết được đương nhiên sẽ nhiều và sâu rộng hơn Ngải Lâm, anh biết có một số gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/332474/chuong-1339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.