Chương trước
Chương sau
“Không chỉ như vậy, công ty mà bọn họ chuyển nhượng cho cô Quan còn có món nợ một trăm tỷ tệ nữa!”
 
Luật sư lại nói một cách thận trọng.
 
“Cái gì? Một trăm tỷ tệ?”
 
Quan Hân vô cùng tức giận: “Nói cách khác, tôi không những không có được tập đoàn Nhạn Thanh gần nghìn tỷ tệ, ngược lại còn gánh thêm món nợ một trăm tỷ tệ sao?”
 
Luật sư gật đầu: “Chính là như vậy!”
 
“Dương Thanh, tôi muốn anh phải chết!”
 
Quan Hân rống lên.
 
Cô ta chưa bao giờ có ý định cướp tập đoàn Nhạn Thanh mà chỉ là cố ý đưa quan tài tới đám cưới của Mã Siêu để chọc giận Dương Thanh thôi.
 
Bởi vì Vương tộc họ Quan đã bố trí sẵn những cao thủ hàng đầu của nhà họ Quan, nhưng những cao thủ này không thể xuất hiện khi họ không bị đe dọa tính mạng.
 
Không chỉ nhà họ Quan mà một số dòng chính của các Vương tộc lớn khác ở Yến Đô đều có cao thủ hàng đầu của họ âm thầm bảo vệ, hơn nữa còn đều là cao thủ Vương Cảnh.
 
Đây cũng có thể coi là luật ngầm của các Vương tộc lớn, một khi cao thủ Vương Cảnh nhúng tay vào tranh chấp ở Yến Đô thì sẽ tạo thành sự ảnh hưởng cực lớn.
 
Thậm chí có thể thu hút cả Hoàng tộc. Nếu Hoàng tộc đến, Vương tộc vẫn còn muốn tranh đoạt Yến Đô thì tỷ lệ chiến thắng sẽ thấp hơn nhiều.
 
Vài ngày trước, vì Quan Duyệt mà Dương Thanh suýt giết chết Quan Hân, điều này khiến Quan Hân cảm thấy rất muốn giết chết Dương Thanh.
 
Tuy nhiên, cao thủ mà cô ta có thể điều khiển hoàn toàn không phải là đối thủ của Dương Thanh.
 
Vì vậy, cô ta chỉ có thể trông cậy vào những cao thủ Vương Cảnh của nhà họ Quan. Nhưng không ngờ, Dương Thanh đã chuyển nhượng công khai trăm phần trăm cổ phần của tập đoàn Nhạn Thanh cho cô ta.
 
Trong tình cảnh bất đắc dĩ, cô ta mới phải rời khỏi đám cưới.
 
Nhưng không ngờ Dương Thanh đã lừa cô ta, giao cho cô ta một công ty với khoản nợ một trăm tỷ tệ.
 
“Bố, con muốn anh ta phải chết. Trong vòng hôm nay, anh ta nhất định phải chết! Nếu anh ta không chết thì khó có thể giải tỏa được mối hận trong lòng con!”
 
Quan Hân nói với đôi mắt đỏ hoe.
 
Quan Hồng Vĩ vội nói: “Con đừng rối, trước tiên phải bình tĩnh, chúng ta cần nghĩ một kế sách vẹn toàn”.
 
Sau khi thuyết phục hồi lâu, tâm trạng của Quan Hân mới ổn định lại, nhưng vẻ tức giận trên mặt vẫn như cũ.
 
“Con biết đấy, thực lực của Dương Thanh rất mạnh. Ở Yến Đô, thực lực của cậu ta có thể coi là hàng đầu”.
 
Thấy tinh thần con gái đã ổn định lại, ông ta mới nói: “Nếu con muốn giết cậu ta, trừ khi cao thủ Vương Cảnh ra tay, nếu không sẽ không có hi vọng đâu”.
 
“Chỉ khi tính mạng của chúng ta bị đe dọa thì những cao thủ Vương Cảnh mà ông nội con cử đến để bảo vệ chúng ta mới ra tay”.
 
Quan Hân nghiến răng nghiến lợi nói: “Nói một cách chính xác là tính mạng của bố bị đe dọa, con là thân con gái còn chưa có tư cách này”.
 
Quan Hồng Vĩ nhướng mày: “Không phải con định để bố đi khiêu khích Dương Thanh, ép cậu ta ra tay đấy chứ?”
 
Dù rất muốn trút giận cho con gái, nhưng ông ta cũng không dám lấy tính mạng của mình ra để mạo hiểm.
 
Tuy rằng có cao thủ Vương Cảnh bí mật bảo vệ, nhưng với thực lực của Dương Thanh, cao thủ Vương Cảnh muốn cứu ông ta trước khi Dương Thanh ra tay, e rằng không thể đảm bảo một trăm phần trăm.
 
Quan Hồng Vĩ vẫn còn hơi lo ngại.
 
Ông ta chưa kịp nói hết lời thì Quan Hân đã ngắt lời ông ta: “Bố à, bố đừng nhưng nhị gì nữa. Với quan hệ của chúng ta và Dương Thanh hiện giờ chỉ có thể ở trạng thái thù địch thôi”.
 
“Bây giờ anh ta đã là người có hi vọng trở thành Vương của Yến Đô nhất, một khi anh ta thực sự xưng Vương thì sẽ là người thừa kế của Đế Thôn”.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.