Lạc Bân sững sờ, lập tức lắc đầu: “Chắc là không phải đâu. Lưu Kỳ làm ở tập đoàn Tân Thảo nhiều năm như vậy, có thể phát triển như hiện giờ cũng không kỳ quái”.
“Sao Vương tộc họ Bạch có thể cài cắm một người vô danh như cậu ta vào tập đoàn Tân Thảo được?”
“Đương nhiên, tất cả đều chỉ là suy đoán của chúng ta. Còn sự thật không đáng để tôi quan tâm”.
Dương Thanh bình thản nói, sau đó lại hỏi: “Chuyện tôi bảo ông làm đến đâu rồi?”
“Chủ tịch yên tâm, mọi chuyện đều được sắp xếp thỏa đáng. Trụ sở chính của tập đoàn Nhạn Thanh đã được dời tới Thành Cửu Châu. Còn trụ sở chính cũ bây giờ chỉ là chốn không người”.
Lạc Bân nở nụ cười tự tin: “Không chỉ như vậy, trụ sở chính cũ của tập đoàn Nhạn Thanh đang phải gánh vác khoản nợ một trăm tỷ, nói đúng hơn là tập đoàn Nhạn Thành”.
Tuy “Thanh” và “Thành” chỉ khác nhau một dấu nhưng đây là hai doanh nghiệp hoàn toàn độc lập.
Trên hợp đồng chuyển nhượng cổ phần Dương Thanh đã ký lúc trước ghi là tập đoàn Nhạn Thành. Quan Hân đang đắc ý, tưởng đã nắm hết mọi thứ trong tay, tưởng rằng lúc đó Dương Thanh buộc thỏa hiệp.
Trừ phi cô ta nghiêm túc đọc từng câu từng chữ trong hợp đồng, nếu không sẽ rất khó phát hiện ra tên tập đoàn bị viết sai một chữ.
Tập đoàn Nhạn Thành vốn là doanh nghiệp do Dương Thanh đăng ký thành lập để tránh đám người muốn lợi dụng danh nghĩa tập đoàn Nhạn Thanh đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/332454/chuong-1319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.