Mễ Tuyết nhiệt tình tạm biệt Dương Thanh và Tần Y. Nhưng lúc họ vừa mới đi tới sảnh bán hàng đã thấy một đám người túm tụm vào một chỗ.
“Chủ tịch, cậu ta chính là kẻ vừa gây rối, nói muốn dùng điểm tích lũy trong thẻ hội viên mua biệt thự mà chủ tịch Dương nhìn túng”.
Tiêu Chỉ Tinh trông thấy bọn họ, lập tức chỉ vào Dương Thanh, tức giận nói: “Nếu không tại cậu ta gây rối, chắc chắn chủ tịch Dương sẽ mua biệt thự của chúng ta”.
Dương Thanh lập tức cau mày. Tuy anh không hiểu Tiêu Chỉ Tinh đang nói cái gì nhưng vẫn biết cô ta đang vu oan cho mình.
“Cô đừng có rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!”
Dương Thanh rốt cuộc nổi giận. Anh không sợ phiền phức, ghét nhất là bị vu oan hãm hại.
Lúc chủ tịch Thành Mộng Hoan nhìn thấy Dương Thanh, kích động toàn thân run rẩy.
Nhưng lời nói của Tiêu Chỉ Tinh lại dọa ông ta suýt tè ra quần.
“Bốp!”
Ông ta tát vào mặt cô ta, tức giận nói: “Sao cô dám sỉ nhục chủ tịch Dương? Con mẹ nó cô chán sống rồi à?”
Lần này chủ tịch Thành Mộng Hoan tát rất mạnh, Tiêu Chỉ Tinh bị đánh ngã lăn ra đất, khóe miệng rướm máu.
Các nhân viên khác đều sợ ngây người, trơ mắt nhìn chủ tịch Thành Mộng Hoan chạy tới trước mặt Dương Thanh.
“Chào chủ tịch Dương, tôi là chủ tịch của Thành Mộng Hoan, tên Lưu Dương. Rất vui được gặp cậu!”
Lưu Dương kích động nói.
Dương Thanh sững sờ hỏi: “Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/332401/chuong-1266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.