“Dương Thanh, anh cứ mặc em, với thực lực của anh, chắc chắn có thể rời khỏi đây một cách bình an vô sự”.
Hạ Hà đỏ mắt nhìn anh và nói: “Coi như em cầu xin anh đấy, cứ mặc kệ em, mau rời khỏi đây đi, có được không?”
“Không được!”
Dương Thanh lắc đầu: “Anh đã nói rồi, cho dù Thiên Vương có đến đây cũng không làm gì được chúng ta, em không tin anh sao?”
Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Dương Thanh, Hạ Hà đột nhiên cảm thấy hơi sững sờ.
Ngẩn ra mất một hồi lâu cô ta mới cắn đôi môi đỏ mọng và gật đâu nói: “Em tin anh!”
Ngay cả Hạ Hà cũng không biết tại sao, lời nói của Dương Thanh như có mê lực, rõ ràng nhìn thế nào họ cũng không có cơ hội chiến thắng, nhưng lời nói của Dương Thanh lại có thể thuyết phục được cô ta.
Xem ra, chỉ cần người đàn ông này ở bên cạnh, không ai có thể ức hiếp cô ta cả.
Nhưng ngay sau đó, một khuôn mặt ngây thơ và dễ thương khác xuất hiện trong đầu cô ta. Nghĩ đến Tiêu Tiêu, cô ta lại buộc phải loại bỏ mấy ý nghĩ phi thực tế ra khỏi đầu mình.
Lúc cô ta nhìn lại Dương Thanh, gương mặt cô ta vẫn còn chút tội lỗi.
Thời gian cứ thế trôi qua, chỉ trong mười phút, có tiếng bước chân ở cửa quán bar vọng tới.
“Anh, cuối cùng anh cũng đến rồi!”
Tào Khánh lập tức vui mừng khôn xiết khi nhìn thấy người đang đến, hắn vội vàng đi về phía trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/332188/chuong-1053.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.