Chương 229: Khoác lác
Khi thấy Mục Chấn dẫn cả đám người vào, hơn nữa phần lớn đều là chủ của các gia tộc lớn ở Châu Thành, mọi người đều ngây ngốc.
“Bố! Sao bố lại đến đây?”
Khi thấy một bóng dáng quen thuộc giữa đám đông, Vương Kỳ – chó săn số một bên cạnh Trần Anh Hào vô cùng kinh ngạc.
“Bố!”
“Bố!”
…
Trong số hơn mười người ở phòng riêng thì đã có tới bảy, tám người nhận ra bố mình.
Đây không phải chuyện chính, quan trọng là bố họ đang đi theo một người trung niên.
Hơn nữa bên cạnh người trung niên kia còn có một gương mặt quen thuộc, đó chính là Mục Chấn vừa bị họ đánh hội đồng rồi đuổi khỏi phòng riêng.
Vừa nãy, Mục Chấn đã gọi người đàn ông kia là “bố”.
Những người vừa đánh Mục Chấn đều vô cùng sợ hãi.
Chẳng riêng gì họ, bố họ cũng sợ hết hồn.
“Hay thật đấy, không ngờ trong những người vừa đánh con tôi lại có cả con của mấy ông chủ ở đây!”, Mục Đông Phong cười lạnh.
Nghe thấy thế, sắc mặt của mấy chủ gia tộc thay đổi hẳn, họ nhìn nhau rồi vội vàng giận dữ quát con mình: “Mấy thằng trời đánh này! Sao chưa cút qua đây để xin cậu Chấn tha thứ đi!”
Nhà họ Mục là gia tộc ở tỉnh lỵ, nếu chỉ đơn giản thế thì tốt, nhưng trớ trêu thay, nhà họ Mục lại phụ thuộc vào nhà họ Hàn – gia tộc quyền quý bậc nhất tỉnh lỵ.
Có thể nói, nếu đắc tội với nhà họ Mục thì cũng đắc tội với nhà họ Hàn luôn.
Đối với họ, nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/331364/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.