Dương Thanh cau mày, đây không phải lần đầu có người hỏi anh là ai.
Theo mức độ anh tiếp xúc càng tăng lên thì cũng hiểu ra nhiều điều hơn.
Có lẽ người khác không tin, nhưng sự thật chính là vậy.
Sáu năm trước anh rời khỏi Giang Hải, sau khi đến biên giới phía Bắc thì tài năng võ thuật mới dần bộc lộ.
Trong vài năm ngắn ngủi đã trở thành Tướng quân canh giữ biên giới phía Bắc, tốc độ phát triển thế này, ngoài anh và Mã Siêu ra thì chưa từng thấy người thứ ba.
Vốn dĩ anh luôn nghĩ gia tộc Vũ Văn ở Yến Đô là gia tộc của anh, Vũ Văn Cao Dương là bố của anh, nhưng về sau anh mới biết không phải thế.
Vậy chẳng phải bố của mình là người khác à?
Lẽ nào mình thật sự có gia thế vững chắc gì sao?
“Tôi là ai, Hoàng tộc họ Vũ nên biết rất rõ mới đúng”.
Sau một hồi im lặng, Dương Thanh nói với vẻ mặt lạnh nhạt.
“Hừ!”
Lão già của Hoàng tộc họ Vũ cười khẩy: “Trẻ như vậy mà có thể bước chân vào Siêu Phàm Nhất Cảnh, trừ khi cậu có huyết thống mạnh, nếu không chắc chắn điều đó là không thể.
Chỉ với sáu năm mà từ một người bình thường đi đến vị trí như hôm nay”.
“Đoàn Vô Viêm do tôi giết, có gì ông cứ nhắm vào tôi là được”.
Dương Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/2758438/chuong-1235.html