Nói xong, ông Ngưu quay lưng rời khỏi phòng khách.
Sắc mặt của Ngụy Thành Châu cực kỳ khó coi.
Lão ta mời ông Ngưu đến để đối phó với Tiền Bưu, nào ngờ hôm nay Tiền Bưu không tới, chỉ có một mình Dương Thanh.
Trong mắt lão ta, Dương Thanh có mạnh đến đâu cũng không đủ tạo thành uy hiếp.
Tiền Bưu mới là người lão ta cảm thấy khó giải quyết.
Nhưng lão ta không biết Tiền Bưu đã đi theo Lạc Bân tới Yến Đô từ lâu rồi.
Đợi đến khi ông Ngưu ra khỏi biệt thự, Dương Thanh đã tới trước cửa.
Sau lưng anh là một đám người nằm la liệt dưới đất.
Hiện giờ xung quanh Dương Thanh đều là cao thủ của nhà họ Ngụy nhưng không ai dám lên trước, ai cũng sợ hãi nhìn anh.
“Thằng nhóc kia, mày chính là Dương Thanh mà Ngụy Thành Châu kể đấy hả?”
Ông Ngưu híp mắt nhìn anh.
Đám cao thủ nhà họ Ngụy bị anh đánh bại phía sau đã chứng minh anh không hề tầm thường.
Dương Thanh khẽ nhướng mày thầm nghĩ, người có thể gọi thẳng họ tên của Ngụy Thành Châu ở nhà họ Ngụy này là ai?
“Ông là ai?”, Dương Thanh hỏi.
“Tao đang hỏi mày đấy, không nghe hiểu à?”
Ông Ngưu trợn trừng mắt, không cho phép Dương Thanh chất vấn mình.
“Tôi đang hỏi ông đấy, không nghe hiểu à?”, Dương Thanh cười lại lặp lại y nguyên lời của ông ta.
“Rầm!”
Anh vừa dứt lời, ông Ngưu nổi giận đạp xuống, miếng đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/2756513/chuong-306.html