Hồ nước ở nơi nào đó ở vùng ngoại ô Yến Kinh
Rào!
Bỗng nhiên có một con rồng nước cao chừng trăm mét nổi lên trên mặt hồ.
Cùng với tiếng thét của con rồng, một người đàn ông mặc đồ trắng lao thẳng lên tận trời, người này là Bắc Minh - Phùng Mặc Hiên!
Bây giờ, Bắc Minh đã mất đi sự bình tĩnh và tự nhiên của ngày trước, trên ngập tràn sự ngạc nhiên.
Anh ta cứ lơ lửng trên không trung, ánh mắt nhìn thẳng về phía Bắc của thành phố Yến Kinh.
Ở nơi đó, mây đen bao phủ, trong sấm sét còn kèm theo ánh sáng chói lóa.
Ánh mắt của Phùng Mặc Hiên lấp lánh không ổn định, không ngừng hoài nghi lẩm bẩm.
“Hóa ra trên cấp Thần vẫn còn loại cảnh giới này sao? Hình như… không phải quân địch”.
Hai mắt của Phùng Mặc Hiên lóe sáng.
Phía xa xa, mây đen, sấm chớp, cầu vồng,... trở nên khác thường rồi đột nhiên biến mất, tựa như sóng gợn trên mặt nước phẳng lặng, không để lại bất kì dấu vết nào.
Một tiếng huýt sáo dài vừa nãy đã làm kinh động tới Bắc Minh – người đang ở dưới đáy hồ.
Anh ta cảm nhận được một luồng sức mạnh vô cùng mạnh mẽ và xa lạ, thậm chí là ở trên cấp Thần!
Anh ta lo sợ thành phố Yến Kinh có biến nên mới vội vã lao ra khỏi đáy hồ.
Ở phía xa, Bắc Minh - Phùng Mặc Hiên cảm nhận được một tia chân khí quen thuộc.
Reng reng reng!
Chuông điện thoại di động vang lên.
Thoạt nhìn là Đông Tuyệt - Hoắc Chân gọi tới.
“Thằng nhóc! Tình hình ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659318/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.