Vương Phi thậm chí không có thời gian để né.
Cơ thể của Trần Thái Nhật bị trói bằng những sợi xích thép dày đặc như một chiếc “áo giáp”, nhưng nhanh chóng sụp đổ trong tích tắc.
Gỉ sắt và vụn sắt bay tứ tung trên bầu trời, một vài viên còn đập thẳng vào mặt Vương Phi.
Cao thủ hạng bảy Vương Phi chưa bao giờ xấu hổ như vậy.
Đương nhiên là không bị thương, nhưng mặt thì đau!
Rào rào, mưa sắt trút xuống như bão tuyết.
Vương Phi không dám động đậy nên chỉ có thể im lặng chịu đựng.
Một lúc sau, Trần Thái Nhật thản nhiên cử động vai.
"Đổi một cái khác đi, cái này chả có ý nghĩa gì cả".
Vẻ kinh ngạc và tuyệt vọng hiện rõ trên gương mặt nghiêm nghị của Vương Phi.
"Tôi vẫn không tin!"
Là gia tướng của gia tộc hoa mẫu đơn bậc nhất thuộc nhóm nhà giàu hoàng kim, Vương Phi vốn có tính tình kiêu ngạo, tự cao tự đại.
Ngoại trừ chủ nhân Tiêu Kình, cả Yến Kinh này, cậu ta chưa từng phục bất cứ ai.
Nhưng lúc này, Vương Phi có chút bối rối.
Người đàn ông trước mặt rốt cuộc có lai lịch thế nào?
Đập vỡ sắt vụn chỉ với một lực nhỏ, điều này chỉ có một cao thủ tuyệt đỉnh mới làm được.
Vương Phi không khỏi dán mắt vào cây cột kim loại mà lúc nãy Trần Thái Nhật chỉ vào.
To đùng, trông giống như gậy Như Ý.
Ý nghĩ này quá vớ vẩn, Vương Phi lập tức lắc đầu.
Trần Thái Nhật nở nụ cười khinh thường.
"Quên đi, trông bộ dạng khó xử của cậu, tôi tự làm".
Dứt lời, dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659217/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.