Sáng hôm sau, Hàn Tâm Nhụy nắm tay Trần Thái Nhật quyến luyến không rời, vẻ mặt đầy tủi thân.
"Anh, bạn thân của em nói là ở ngoại ô một mình quá nhàm chán, cô ấy nhất quyết đòi em đi cùng cô ấy. Em thực sự không muốn đi".
Trần Thái Nhật âu yếm véo mặt Hàn Tâm Nhụy.
"Không sao cả, thời gian này anh vẫn sẽ ở Yến Kinh, khi nào rảnh sẽ đến thăm em".
"Có thật không?"
"Ừ".
Sau một đêm nghỉ ngơi, tinh thần Hàn Tâm Nhụy sảng khoái hẳn, lúc này sức hấp dẫn của người phụ nữ nhỏ bé như tràn đầy, cô ấy nhẹ nhàng bước tới và hôn lên môi Trần Thái Nhật một cái.
"Vậy thì anh nhớ phải đến thăm em đó".
Nói xong, cô ấy xoay người, bước lên xe.
Nhìn Hàn Tâm Nhụy rời đi, tâm trạng của Trần Thái Nhật cũng trở nên rất tốt.
Có một người yêu anh, xóa tan mọi lo âu, mệt mỏi của anh.
Genko bước đến gần anh, hơi cau mày.
"Chủ nhân, Tiêu Kình trả lời tinh nhắn rồi".
"Cậu ta nói gì?"
"Cậu ta yêu cầu chủ nhân đến gặp cậu ta một mình, còn nói anh không được phép dẫn theo bất kỳ tùy tùng hay người nào khác".
Trần Thái Nhật nhướng mày.
“Nghe lời này sao cứ như định lôi tôi ra chỗ không người rồi trùm túi đen lên vậy?”
Genko nhếch khoé môi.
"Tiêu Kình này thật lỗ mãng, hay là mình cứ để thư của chị Mai ở nhà họ Tiêu, mặc kệ cậu ta đi".
Trần Thái Nhật bật cười, lắc đầu.
"Chị Mai chỉ có đứa em trai này thôi. Nếu không tận tay đưa thư cho Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659216/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.