“Anh ta nhảy rồi, nhảy xuống thật rồi! Các anh em, mau tặng du thuyền tên lửa nào! Mọi người đừng chớp mắt!”
Streamer trên đài quan sát đó khàn giọng gào lên, camera quay thẳng vào Trần Thái Nhật trên xà ngang.
Lúc này trái tim yếu đuối, mong manh của Lâu Địch cũng không chịu nổi nữa.
Ông ta thấy Trần Thái Nhật nhảy xuống từ trên xà ngang treo lơ lửng cao năm trăm mét!
Người trên đài quan sát đều hoảng sợ hét lên.
Ngược lại Tề Vũ và Genko rất bình tĩnh.
Bôn ba đây đó với Trần Thái Nhật một thời gian dài nên các cô ấy biết rõ thực lực của chủ nhân nhà mình như thế nào.
Lâu Địch run rẩy, quay đầu lại hỏi.
“Cô Tề, cậu Trần nhảy xuống vậy thì không sao thật chứ?”
Tề Vũ bình tĩnh, nhìn Lâu Địch với vẻ mặt “kém hiểu biết”.
“Gia chủ nhà họ Lâu yên tâm đi, điểm khác biệt giữa ông chủ và lính nhảy dù là khi thực hiện nhiệm vụ nhảy dù, anh ấy chưa từng cần đến dù”.
Lâu Địch lập tức hóa đá.
Lần đầu tiên ông ta nhận ra võ công cái thế là như thế nào.
Đây chính là mình đồng da sắt!
Nghĩ một hồi, sắc mặt ông ta hiện lên vẻ lo lắng.
“Nghe cậu Trần nói, bọn bắt cóc là cao thủ tuyệt thế hạng chín, vậy chỉ có mấy người chúng ta đến đó có thể giúp được không? Có cần sử dụng vũ khí nóng không?”
Tề Vũ lắc đầu.
“Ông yên tâm đi, chắc không thể giúp gì rồi…”
Vẻ mặt Lâu Địch hơi thay đổi.
Tề Vũ nói tiếp.
“Cùng lắm là đi dọn dẹp vệ sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659139/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.