Câu nói này của Trần Thái Nhật khiến Phùng Linh Nguyệt và Genko đều kinh hãi.
Bom?
Bom ở đâu ra vậy?
Bom do ai cài?
Bác gái và con trai đứng cách đó không xa cũng tỏ vẻ khó hiểu.
Bà ấy nói với giọng hoài nghi.
“Chàng trai, cậu đang nói chuyện với ai vậy?”
Vẻ mặt Trần Thái Nhật rất bình thản.
“Nói chuyện với cậu thanh niên bên cạnh bác”.
Bác gái quay đầu nhìn con trai mình, trong miệng không khỏi lẩm bẩm một câu.
“Con trai này, chắc không phải chúng ta gặp phải người ăn vạ rồi đấy chứ?”
Chàng trai đầu đinh nhìn Trần Thái Nhật như nhìn một kẻ bị thần kinh, rồi quay đầu nói với mẹ mình.
“Mẹ, đừng chấp mấy tên ngốc này làm gì, chắc là anh ta xem phim nhiều quá thôi”.
Rồi hắn lại nhìn về phía Trần Thái Nhật.
“Anh đỡ mẹ tôi dậy, tôi vốn dĩ còn tưởng anh là người tốt, sao giờ lại ăn nói vớ vẩn như vậy? Anh tưởng là đóng phim chắc? Mẹ con tôi còn có việc, anh chơi một mình đi”.
Lời nói của chàng trai đầu đinh khiến mọi người đi đường đều quay sang, nhìn hai nhóm người.
Xe sang, người đẹp, bác gái.
Rất nhiều người bắt đầu nghĩ đến những kịch bản ăn vạ.
Có mấy người tò mò quá mức, còn khoanh hai tay, ngồi xổm ở bên cạnh, vẻ mặt hóng hớt.
Nói xong, hắn đỡ bác gái xoay người định rời đi.
Trong mắt Trần Thái Nhật đột nhiên lóe lên sự lạnh lẽo.
“Anh thì chắc là không đi được rồi, tôi cảnh cáo anh lần cuối, bỏ con dao trong tay anh khỏi người bác gái, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659091/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.