Sau khi rời khỏi khách sạn.
Đường Phúc Giàu nhanh chóng đưa con mình đến bệnh viện.
Làm phẫu thuật cả đêm, cái lưỡi bị đứt đó cuối cùng cũng được nối lại.
Nhưng không thể giống như trước được nữa, chuyện may mắn duy nhất đó là cuối cùng cũng giữ lại được tính mạng.
Mà lúc Đường Húc tỉnh lại liền tức giận rút hết tất cả ống dẫn đang cắm trên người.
Điều này dọa Đường Phúc Giàu sợ điếng người.
“Con trai, con đừng kích động quá!”
“Con... muốn chết!” Đường Húc không chấp nhận được nỗi nhục nhã này. “Ấy, muốn nói gì thì gõ chữ, đừng có cử động miệng” Đường Phúc Giàu đưa cho Đường Húc một cái ipad.
Anh ta liền gõ chữ, hỏi: “Bố, rốt cuộc Dương Kiển Nghiêm đó có lại lịch thế nào?
“Không rõ!” Đường Phúc Giàu lắc đầu.
“Không rõ?”
Đường Húc trợn tròn mắt.
Không rõ mà đi xin lỗi người ta, không rõ mà xem anh ta như là lão đại?
“Mặc dù không rõ nhưng bố nói thật với con, vào ngày đầu tiên Dương Kiến Nghiêm về Hải Kinh, bộ phận các cấp đều nhận được một mệnh lệnh”
“Người như Dương Kiến Nghiêm không thể dây vào”
“Cái gì?” Đường Húc kinh ngạc.
Không thể dây vào.
Mấu chốt là tin tức này, sau khi Dương Kiển Nghiêm về Hải Kinh, tất cả các cấp bộ phận đều nhận được.
Tất cả các cấp bộ phận, rốt cuộc bối cảnh khủng bố cỡ nào mới khiến cho lãnh đạo căn dặn tất cả các cấp bộ phận như thế?
“Bố, con không phục!” Đường Húc hơi không cam tâm.
“Hôm qua, sau khi con gọi điện thoại tới, thì bố lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngao-the/835949/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.