"Anh đi ra đi".
Hứa Khinh Tử đẩy Dương Kiến Nghiêm ra. Cô lau đi vệt nước mắt, hít một hơi thật sâu, đi đến bên giường, dịu dàng vuốt ve gương mặt của Lam Linh. Có lẽ vì cuộc cãi vã vừa rồi đã làm cho Lam Linh tỉnh dậy. Cô bé ngơ ngác nhìn Hứa Khinh Tử, nhẹ nhàng hỏi: "Mẹ ơi, sao mẹ lại khóc vậy? Mẹ đừng khóc mà" "Mẹ không sao, hôm nay Lam Linh thấy thế nào?" "Chú bác sĩ đổi phòng bệnh cho Lam Linh, dễ chịu lắm ạ, Lam Linh rất là vui" Cô bé vừa cười vừa nói. "Vậy thì tốt rồi, vậy thì tốt."
Nụ cười của Hứa Khinh Tử làm người ta nhìn mà đau lòng.
Thật ra cô cũng rất bất ngờ, sáng nay bệnh viện đột ngột liên hệ với cô, nói có người tới nộp tiền cho nên Lam Linh được đổi sang phòng chăm sóc đặc biệt. Cũng vì nghe được tin này nên cô mới vội vàng tới.
Cũng không biết là ai nộp tiền. Trấn an Lam Linh xong, cô đứng dậy đi ra ngoài, tính tìm bác sĩ hỏi rõ ràng một chút. "Vợ, anh đi với em" Dương Kiển Nghiêm lập tức đi theo.
"Anh đừng đi theo tôi"
"Không đi theo em thì đi theo ai, ai bảo em là vợ mà anh đã đăng ký kết hôn cùng chứ" Dương Kiển Nghiêm cười ha ha nói.
"Tôi không phải vợ anh, anh đừng có mà đi theo tôi"
Mặc dù giọng điệu nghe vẫn lạnh lùng nhưng có thể cảm giác được cô chỉ đang giận, sâu trong ánh mắt lại bắt đầu lấp lóe vẻ vui mừng lúc đầu.
Hai người mới đi không bao xa, đầu kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngao-the/835909/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.