Tác giả: Mặc Kỷ Lục
Những ký ức này vốn đã bị ta phong ấn, ai ngờ ngủ lại mơ thấy, xem ra bảo vệ Dạ Hoa đã tốn rất nhiều sức lực của ta.
Lúc ấy, ta tu luyện ở Côn Luân Khư, Hỏa Hồ tộc chúng ta không giống Cửu Vĩ Hồ tộc Thanh Khâu, cũng là một nhánh của viễn cổ thần thú, phải dốc lòng tu luyện mới có thể đắc đạo thành tiên. Nhị tẩu của Bạch Thiển là Hỏa hồ tộc, nhỏ hơn ta, nếu biết ta, cũng phải cung kính gọi ta một tiếng Dao Cơ cô cô.
Ta là thần nữ trời sinh, vốn nên kế nhiệm vị trí tộc trưởng, nhưng vì tuổi trẻ khí thịnh, ham chơi thành tính, chạy trốn đến Côn Luân Khư.
Ta không biết Côn Luân Khư là nơi Mặc Uyên ở, khi đó hắn còn chưa thu đệ tử. Nói đến lúc ta mới gặp hắn cũng rất buồn cười, ta vốn định đến tắm suối nước nóng, lại gặp Mặc Uyên ở đó, tuy không oanh liệt như thoại bản thế gian, nhưng cũng là cùng hiệu quả. Vừa thấy quân lầm chung thân, cuộc sống yêu đơn phương xui xẻo của ta bắt đầu từ đó.
Nếu thời gian có thể ngừng lại, có thể ngừng ở đó, chỉ cần nhớ rõ khuôn mặt có phần giận tái xấu hổ của Mặc Uyên lúc đó, là đủ rồi.
Nhưng mộng này, ta thấy mở đầu, cũng thấy kết thúc.
Một thanh Tru Tiên Kiếm đâm vào lòng ta, ta nhìn người kia lạnh như băng đứng cách ta mấy bước, chờ hồn phách ta tan đi, lúc ấy, ta nhìn hắn, bi ai cỡ nào.
Tất cả mọi người không tin ta, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-mac-uyen/1181150/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.