Giang Ninh mở to mắt.
“Em nỡ à?”
Giang Ninh uất ức nói, “Bà xã, anh cảm thấy mình sắp bị cảm rồi, nếu còn ngủ dưới đất thì nhất định không chịu nổi đâu”
Bộ dạng đáng thương đó, nói như thật vậy.
Lâm Vũ Chân nghiêm túc nhìn, sắc mặt của Giang Ninh hình như hơi không. ổn thật.
“Vậy..”
“Dù sao Tô Vân ở nhà chúng ta hai đêm, anh chịu khó một chút vậy,nhưng nếu còn có thêm hai hôm nữa thì cơ thể anh thật sự chịu không nổi đâu”
Giang Ninh thở dài, “Bà xã, chúng ta cùng cố gắng, đổi sang nhà lớn hơn vậy.”
Cái này nói trúng chuyện trong lòng Lâm Vũ Chân đang nghĩ rồi.
Cô gật đầu: “Ừ, vậy thì anh chịu khó thêm một đêm nữa nhé, hôm nay dẫn Tô Vân đi tỉnh thành, trên đường chú ý an toàn”
Giang Ninh nói: “Yên tâm đi, nhiệm vụ bà xã giao đảm bảo hoàn thành”
Ăn sáng xong, lão tam đến đón Lâm Văn và Lâm Vũ Chân đến công ty, còn anh Cẩu đưa Giang Ninh và Tô Vân đến tỉnh thành.
Anh Cẩu hơi kích động, không phải vì Tô Vân xinh đẹp mà vì anh sắp đi tỉnh thành rồi!
Đó là nơi đáng sợ ngọa hổ tàng long đấy!
Nếu đổi lại là trước đây, anh sẽ không dám đến, đối với anh mà nói nếu so sánh với đầm rồng hang hổ thì cũng chẳng lố, bởi vì đi rồi chính là tìm chết.
Nhưng lần này anh đi cùng Giang Ninh, trong lòng anh Cẩu nắm chắc rồi.
“Anh rể, sắc mặt anh không ổn lắm nhỉ”
Tô Vân nói nhỏ, “Tối qua ngủ không ngon sao ạ?”
Vẻ mặt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/432702/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.