Sao lãnh đạo lớn như vậy cũng tới đây? Không chỉ vậy, người đi theo phía sau lãnh đạo Trương đều là người đứng đầu quản lý các ban ngành trong thành phố Đông Hải. Rốt cuộc có chuyện gì vậy? ‘Vũ Bình mới gọi được một từ thì không dám kêu nữa. Gã thậm chí còn chẳng có tư cách để chào hỏi lãnh đạo Trương!
“Thật ngại quá, công ty của chúng tôi đã tạm dừng kinh doanh.
Lãnh đạo Trương sốt ruột chạy tới, vừa muốn lên tầng thì lễ tân ở cửa đã lịch sự cản mọi người lại và nói.
“Cái gì?”
Lãnh đạo Trương cảm giác như có máu sộc lên đầu, phun không ra lại nuốt không trôi: “Tạm dừng kinh doanh à?”
“Không sai Lâm Vũ Chân từ trong thang máy bước ra, trên người đeo túi xách: “Thủ tục kinh doanh của công ty chúng tôi không đầy đủ nên bị lệnh cưỡng chế tạm dừng kinh doanh, chúng tôi tất nhiên phải tuân theo thôi: Cô liếc nhìn Vũ Bình đứng ở bên cạnh, thản nhiên nói: “Đồng chí này vừa mới tới thông báo.”
Chỉ một thoáng, mấy chục đôi mắt đồng loạt nhìn chằm chằm vào đám người Vũ Bình, nhìn tới mức làm gã thấy sợ hãi!
“Anh là đơn vị nào?”
Lãnh đạo Trương tức giận nói.
“Lãnh…
lãnh đạo, tôi là người của bộ Y Tế…”
“Cục trưởng Lý!
” Lãnh đạo Trương không để cho Vũ Bình nói tiếp, trực tiếp quay đầu gọi một tiếng, sác mặt trầm xuống: “Đây là đơn vị của anh à Một người trung tuổi có hơi béo phía sau lập tức tái mặt, vội vàng đi lên.
Hôm nay bọn họ đi theo lãnh đạo Trương cắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/432594/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.