Lâm Cường không thèm để ý Hắc Hổ nổi khùng, tỏ vẻ
anh dũng trước mặt thuộc hạ thì có tác dụng gì?
Ngay cả chuyện cỏn con này còn làm không xong, xem
ra Hắc Hổ này cũng chả tài giỏi như thiên hạ đồn.
Chuông điện thoại vang lên, Lâm Cường thấy Lâm Tiêu
gọi đến, thì vô thức nhíu mày lại.
“Bạ”
Ông bước ra ngoài tiếp điện thoại.
“Qua chỗ ba ngay lập tức!”
Giọng Lâm Tiêu đầy uy nghiêm, nói xong cúp luôn điện
thoại.
Lâm Cường hơi nghi ngờ, nghe giọng điệu của Lâm Tiêu
có vẻ đang tức giận, không biết là vì sao.
Không dám chậm trễ, Lâm Cường lập tức lái xe đến khu
biệt thự của Lâm Tiêu.
Ông chạy xộc vào cửa, khuôn mặt lo lắng: “Ba, đã xảy ra
chuyện gì? Hay là thăng nhóc Lâm Phong lại làm gì
khiến ba giận rồi? Con về nhất định sẽ dạy dỗ nó!”
Lâm Tiêu ngồi ghế, từ từ mở mắt: “Không phải Lâm
Phong”
“Không phải nó? Vậy ai làm ba giận?”
“Là anh!”
Bỗng Lâm Tiêu quát lên: “Lâm Cường, có phải anh sai
người đến phá chuyện thi công nhà xưởng của Lâm Vũ
Chân hay không?”
Lâm Cường trong lòng lộp bộp vài tiếng, sau ông cụ lại
biết được chuyện này?
Hắc Hổi
Cái thứ vô dụng! Thuộc hạ của gã cũng toàn một lũ phế
vật!
“Không sai, là con”
Lâm Cường không phủ nhận, gật đầu nhận luôn.
Ông biết Lâm Tiêu mà lên tiếng hỏi thì chắc chắn đã biết
rồi, ông không giấu được, ngụy biện sẽ chỉ càng khiến
cho Lâm Tiêu thêm tức giận mà thôi.
“Tại sao?”
Lâm Tiêu nghiêm mặt, nhưng rõ ràng là không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/432530/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.