Giang Ninh thật ra mở miệng nói: “Ba nói xem, ai không
muốn thấy Vũ Chân làm ra thành tích nhất?”
Lâm Văn ngẩn người. Ông và Tô Mai liếc nhìn nhau, do
dự một lát mới nói.
“Anh trai tôi à?”
“Không sai, Lâm Cường”
Giang Ninh nói: “Ông ta ra giá năm triệu, bảo người ta
phá hỏng dự án của Vũ Chân, hoặc… làm hại Vũ Chân.”
Hai người Lâm Văn và Tô Mai nghe vậy liền biến sắc, bất
chợt lại phân nội!
Bọn họ cực kỳ phân nộ!
Lâm Cường, ông ta sao có thể làm như vậy được!
“Nếu Vũ Chân làm tốt dự án này, vậy có thể nói là đã
đóng góp rất lớn cho nhà họ Lâm, ba con Lâm Cường lại
không muốn thấy điều này”
“Nhưng phá hỏng dự án này thì nhà họ Lâm sẽ bị tổn
thất rất lớn!”
Lâm Văn suýt nữa thì không nhịn được mà võ bàn.
“Thì tính sao? Bây giờ nhà họ Lâm còn không phải là của
ba con bọn họ, tổn thất thì tổn thất chứ”
Mặt Lâm Văn đỏ lên. Ông biết Giang Ninh nói đúng.
Ông càng hiểu rõ anh trai mình một lòng muốn nắm lấy
nhà họ Lâm trong tay, cho nên mới bảo anh hai Lâm Vũ
đi tới tỉnh tìm con đường phát triển, cũng chỉ mượn cớ
bảo Vũ Chân tìm một người tới ở rể, nguyên nhân là
muốn làm cho nhà mình không có tư cách tranh giành
nữa.
Nếu không phải ông cụ còn sống, chỉ sợ ông ta đã sớm
ra tay.
“Ông ta còn muốn làm hại Vũ Chân à, thật quá đáng!”
Tô Mai chẳng có hứng thú gì về gia sản của nhà họ Lâm,
nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/432525/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.