Vừa dứt lời, Giang Ninh liền ra tay ngay.
Hắn vung mạnh chân, mặt đất tựa như đang rung chuyển.
Sau đó hắn lao vụt đi, xông thẳng về phía đám người.
“Không tự lựa sức mình! Muốn chết”
“Đánh chết nó.”
“Lên hết cho tao”
Sáu mươi bẩy mấy người tựa như nổi khùng, vung vẩy
cây gậy trong tay, tất cả cùng xông về phía Giang Ninh.
Bọn họ còn chưa từng gặp ai không sợ chết.
Lại có một tên dám xông lên, không đánh chết nó, bọn
họ làm gì còn mặt mũi nào lăn lộn trong cái giới này.
“Giang Ninh!”
Lâm Vũ Chân kinh ngạc hét lên.
Cô không ngờ Giang Ninh đột nhiên xông lên.
Đối phương có đến sáu bảy chục người!
Một mình hán sao có thể là đối thủ của bọn họ? Nguy
hiểm lắm!
“Cô Lâm, chúng ta báo cảnh sát đi”
Tiểu Hứa và mấy người phụ trách cũng sợ hồn lìa khỏi
xác, ai mà ngờ lại xảy ra chuyện này.
Đây là muốn lấy mạng người ta mà.
Cậu rút điện thoại ra định gọi cảnh sát, nhưng bỗng
nghe được một âm thanh vang dội khiến cậu ngẩng phát
đầu lên.
Một quyền oanh tạc, cuồng bạo như rồng.
Chỉ một quyền này thôi, mà tên côn đồ đối diện bay ra
ngoài y như sao chổi bay trên bầu trời đêm, rơi bẹp
xuống đất, mà ngay cả cơ hội kêu gào cũng chẳng có cứ
thế mà ngất đi.
“Binhl”
“Bộp!”
“Rầm!”
Giang Ninh không có chiêu thức đánh đấm gì, chỉ có
một chiêu đơn giản gọn nhẹ!
Đấm!
Mỗi một quyền vung lên là có một tên côn đồ văng ra,
ngã xuống đất không động đậy nổi.
Không quá thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/432519/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.