Sau đó đành phải tìm người khác mượn tiền.
“Xem ra vẫn phải mượn tiền Trần Chí Siêu rồi!”
Vương Tuệ Lâm tỏ ra đầy bất lực nói.
Do dự một lát, cô vẫn gọi điện thoại cho Trần Chí Siêu.
Lúc Vương Tuệ Lâm gọi điện thoại, Điêu Ngọc Lan ngồi bên cạnh không khỏi liếc nhìn Giang Thần, nói cạnh khoé: “Vào lúc quan trọng, vẫn cần người có năng lực”.
“Mẹ thấy Trần Chí Siêu không tệ đâu”.
“Có bản lĩnh lại tài giỏi, còn là ông chủ lớn!”
Trước đây, Trần Chí Siêu đã tới nhà họ Vương vài lần, lần nào cũng mang quà tặng sang, xịn tới biếu.
Quan trọng là, người ta tuổi còn trẻ mà đã làm tổng giám đốc công ty, Điêu Ngọc Lan càng nhìn càng thấy hài lòng.
Hận một nỗi không thể khiến Vương Tuệ Lâm và Giang Thần ly hôn ngay được, sau đó để Trần Chí Siêu làm con rể của mình.
Mà ở đầu kia điện thoại, Trần Chí Siêu đang ôm bình rượu, một mình ngồi ngây ngốc ở văn phòng lạnh lẽo, giấy vụn phủ đầy mặt đất.
Chỉ ngắn ngủi trong vòng hai ngày, một công ty công nghệ mới nổi như ánh nắng ban mai đã sụp đổ trong chớp mắt chỉ vì Vinh Đỉnh rút đầu tư trong một đêm.
Đúng vậy. Anh ta phá sản rồi, hơn nữa còn ôm một cục nợ to tướng.
Mà phía bên Vinh Đỉnh lại đưa ra câu trả lời là anh ta đã chọc phải người không nên chọc.
Anh ta vắt óc suy nghĩ cũng không nghĩ ra rốt cuộc là mình đắc tội vị Phật tổ nào?
“Alo, Chí Siêu, chuyện lần trước cảm ơn anh”.
“Nhưng tôi muốn nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-dien-ha/1680202/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.