Vương Tuệ Lâm biết, bây giờ mình nói cái gì cũng vô ích, đối đầu với bà nội trước mặt mọi người thì chỉ có phản tác dụng.
Cô đành phải bất đắc dĩ mà quay người rời đi.
Trở về nhà, Điêu Ngọc Lan biết chuyện này, bỗng chốc phát hoả lên đầu.
“Bà cụ quá đáng lắm, có cần lộ liễu như vậy không, quá thiên vị, bà ta đúng là trọng nam khinh nữ!”
Điêu Ngọc Lan chống nạnh đi qua đi lại trong phòng khách, mồm miệng liến thoắng lên án.
“Không được, mẹ phải gọi điện thoại cho bố con, bảo ông ấy nhanh chóng quay lại. Nếu nhà họ Vương thật sự rơi vào tay thằng nhãi Vương Húc thì sau này nhà chúng ta yên ổn làm sao được?”
Điêu Ngọc Lam tức tối nhấc điện thoại lên, vừa nói vừa muốn gọi đi.
“Được rồi mà mẹ, mẹ đừng rối lên nữa! Bố đang ở nước ngoài trị bệnh dưỡng thân thể vừa mới có chút khởi sắc, đừng làm phiền ông ấy!”
Vương Tuệ Lâm bóp trán, vẻ mặt chán nản mở miệng nói.
Điêu Ngọc Lan đành phải để điện thoại xuống nhưng vẫn tức giận như cũ.
Nhìn Giang Thần đang xem TV ở một bên, bỗng chốc lửa giận lại bùng lên.
Bà ta vội vàng cầm điều khiển, hung hăng tắt TV: “Xem gì mà xem! Thằng vô dụng như cậu chỉ biết xem! Tuệ Lâm bị bắt nạt rồi, lẽ nào cậu không lo lắng chút nào sao? Cậu nói cậu có tác dụng gì, nhà chúng tôi nuôi cậu còn không bằng nuôi chó!”
Vương Tuệ Lâm liếc nhìn Giang Thần, cũng không nhịn được mà ngán ngẩm lắc đầu.
Tuy mẹ cô nói khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-dien-ha/1680201/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.