“Truyền tin tức nhà họ Khổng đe dọa Tần Lương Ngọc phải giao thành Đại Phong ra ngoài, nhà họ Khổng phải sẽ kiêng dè bị ô nhục danh tiếng, chắc chắn sẽ không phái cao thủ nhắm vào anh ta”.
“Với thân phận của con dân Đông Vực, đoàn kết cả Đông Vực định ép chúng ta có tội bằng dư luận, Tiêu Chính Văn này quả nhiên không đơn giản”.
“Chỉ tiếc là thời cuộc đã đến nước này, dư luận không thể thay đổi sự thật. Kế sách của chúng chắc chắn không thành công”.
Điền Khải cười mỉa một tiếng.
Lúc Thanh Liên biết được tin tức này cũng thở dài nói: “Kế sách này của cậu Tiêu e là không thành rồi, người ở Đông Vực có thể lên tiếng vì cậu ta đều là một vài gia tộc và tông môn nhỏ”.
“Không có thế lực nào ở Đông Vực lớn hơn nhà họ Khổng, loại trừ nhà họ Khổng thì ai còn dám lên tiếng vì cậu ta”.
“Hơn nữa cứ như thế thì chắc chắn đang thừa nhận thế tử Thánh Giáo Đình là do cậu ta giết, đánh lén thế tử và người của cậu chủ cũng chính là Tiêu Chính Văn”.
Nói đến đây, Thanh Liên cũng nhanh chóng đứng lên chạy thẳng đến Đế Khư.
Khi Thanh Liên đến nơi, ông lão Thiên Tinh đã đến Đế Khư trước bà ta một bước.
“Cậu Tiêu, chuyện này không ổn, đây chẳng phải đang chuyển hướng thừa nhận hung thủ chính là cậu rồi sao?”
Nếu nói Tiêu Chính Văn không phải là hung thủ giết người thì cần Đông Vực bảo vệ anh sao?
Hay nói cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927669/chuong-4407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.