“Hừ! Tôi muốn xem kết cục của tên nhãi Tiêu Chính Văn hôm nay như thế nào!”, nhìn bóng dáng của Tiêu Chính Văn từ xa, Khổng Thiên Tường khịt mũi lạnh lùng nói.
Lúc trước gặp Tiêu Chính Văn ở gần cổng thành, khí tức của Tiêu Chính Văn không khác gì người bình thường, bây giờ cùng lắm cũng chỉ có thể trở thành đệ tử ngoại môn của thế gia nào đó mà thôi!
Nhưng dù là thế gia nào thì cũng thua kém nhà họ Khổng.
Không thể vì một tên đệ tử ngoại môn mà trở mặt với nhà họ Khổng.
Bên ngoài cổng phủ thành chủ, Khổng Thế Phương và Tư Mã Huy vừa định bước vào thì đã bị đệ tử ở cửa chặn lại.
“Xin hai vị dừng bước!”
Hả?
Khổng Thế Phương hơi sững sờ, người khác thì ông ta không nhận ra, nhưng ông ta chắc chắn biết Khổng Thiên Tường.
Ngay cả Khổng Thiên Tường cũng có thể tự do ra vào, tại sao ông ta và Tư Mã Huy lại không thể?
“Các người có ý gì?”, Khổng Thế Phương hỏi với vẻ mặt không hài lòng.
“Thực xin lỗi, anh Tiêu nói nếu hai vị tới thì chỉ có thể đợi ngoài cổng, không được phép bước vào phủ thành chủ nửa bước!”
Đệ tử ở cửa nói thẳng.
“Cậu…”, Khổng Thế Phương chỉ vào đệ tử kia, không nói nên lời.
Nhưng cuối cùng, ông ta và Tư Mã Huy cũng đành phải nhẫn nhịn, ngoan ngoãn đứng ở cổng đợi Tiêu Chính Văn ra.
“Không biết hôm nay có trận chiến lớn thế nào. Theo tôi biết, ngay cả cao thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927439/chuong-4177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.