Lúc này, trên một toà cung điện bên trong Thiên Cung Bắc Cực, một ông lão đang hết sức hào hứng nhìn về phía cổng lớn.
Ở bên cạnh ông ta còn có mấy nho sĩ thanh niên đang đua nhau bình phẩm về cảnh tượng xảy ra trước cổng!
“Tên này vừa mới tới đã dám đắc tội với người của Tề Thiên Thư Viện, đúng là không biết tự lượng sức!”, một văn sĩ trong số đó lên tiếng nói.
“Theo tôi được biết, Lưu Trường An là cháu trai của Lưu Vũ Ôn, hậu quả của việc đắc tội với Lưu Trường An, dù có là mười cái mạng của tên này thì cũng không gánh nổi!”
“Hừ, vừa khéo trừ khử được một đối thủ cạnh tranh!”
Mấy nho sĩ anh một câu tôi một câu bàn tán xôn xao, thế nhưng trong mắt ông lão lại loé lên tia sáng, khẽ lắc đầu nói: “Chưa chắc! Bây giờ nói vẫn còn là quá sớm!”
Ở một bên khác, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Lưu Trường An, nói: “Bọn họ chỉ muốn uống một ngụm nước của nhà họ Phương mấy người, mấy người lại đánh cho họ thành tàn phế! Hình như chơi ức hiếp người thái quá rồi nhỉ!”
“Ôi chao, tên này vừa mở miệng đã chụp mũ lên trên đầu Lưu Trường An rồi! Chỉ là mấy tên đầy tớ thôi mà, muốn giết muốn chém, không phải đều do người ta quyết định hay sao?”
“Đây chính là tự cho mình thông minh ngược lại còn bị thông minh hãm hại!”
“Muốn nói lý trước mặt Tề Thiên Thư Viện, chỉ có thể nói rằng cậu ta đã đi sai nước cờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927293/chuong-4031.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.