“Loại chuyện này rất thường xuyên diễn ra ở vùng ngoài lãnh thổ, dù là người của chấp sự đường thuộc Thiên Cung Bắc Cực thì cũng sẽ không tuỳ tiện nhúng tay vào chuyện nhà người khác!”
“Người mặc đồ trắng bên kia chính là chấp sự của Thiên Cung Bắc Cực, tên là Cao Vũ, ở trong Thiên Cung Bắc Cực, địa vị của chấp sự đường rất cao, thế nhưng cũng sẽ không tuỳ tiện ra tay can dự vào!”
“Chỉ cần không đến mức mất mạng, không giết người phóng hoả trên địa bàn của Thiên Cung Bắc Cực thì thông thường sẽ không có ai can dự vào!”
Tử Doanh kiên nhẫn giải thích cho Tiêu Chính Văn.
Dẫu sao dù là Tề Thiên Thư Viện hay là Thiên Cung Bắc Cực, đôi bên đều phải nể nang lẫn nhau, loại chuyện nhỏ như đánh đầy tớ của nhà mình, ai sẽ là người lên tiếng?
Tiêu Chính Văn nhíu mày sải bước tiến lên trước, đỡ một người trong số đó dậy, chỉ là mạch máu và cơ bắp của người này đều đã đứt hết cả, ngay cả đứng dậy cũng cực kỳ khó khăn.
“Ồ? Ai bảo anh đi lo chuyện bao đồng thế?”
Đúng vào lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Tiêu Chính Văn lại chẳng buồn để ý mà cứ đỡ người kia dậy, sau đó rút ra hai cây kim châm để nối lại những đoạn mạch và cơ đã bị đứt của người đó.
“Tại sao bọn họ lại đánh cậu?”, Tiêu Chính Văn nhìn người trước mặt, trầm giọng hỏi.
“Ôi! Chúng tôi nhận lệnh cắt sửa vườn cây cho người nhà họ Phương, thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927292/chuong-4030.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.