Khoé miệng của Tiêu Chính Văn lại nhếch lên thành một nụ cười lạnh lùng, bình thản lên tiếng nói: “Nói to hơn một chút, tôi không nghe rõ!”
“Vua Bắc Lương, đều do Đổng Thừa tôi có mắt như mù, vẫn mong vua Bắc Lương đại nhân đại lượng, mau chóng rời khỏi vùng ngoài lãnh thổ!”
Lần này Đổng Thừa đã nói to hết cỡ, giọng nói khiến cho cả vùng ngoài lãnh thổ phải chấn động.
Không chỉ có khu vực phía đông, ngay cả khu vực phía tây và phía bắc cũng có không ít người quen biết Đổng Thừa, càng biết tới uy danh của ông ta!
Khoảnh khắc này, gần như quá nửa vùng ngoài lãnh thổ đều bị kinh động rồi, tất cả mọi người đều không dám tin vào tai của mình, Đổng Thừa lại nhận tội với Tiêu Chính Văn của thế tục sao?
Thế nhưng giọng nói ban nãy rõ ràng chính là của Đổng Thừa, hơn nữa ông ta quả thực cũng đang khép nép cầu xin Tiêu Chính Văn.
Đây tuyệt đối là lần đầu tiên trong lịch sử!
Dù là Hạng Vũ năm đó thì cũng chẳng thể khiến cho người của Thiên Đạo Minh Ước cúi đầu quy phục!
Lại còn mất luôn cả tính mạng của mình!
Mà lần này, bề ngoài là nhà họ Đổng cúi đầu trước Tiêu Chính Văn, mà phía sau lưng nhà họ Đổng lại chính là Thiên Đạo Minh Ước, chính là nhà họ Khổng!
Cũng có thể nói, ngay tới Thiên Đạo Minh Ước cũng đang nhận tội trước Tiêu Chính Văn?
“Tên Tiêu Chính Văn này rốt cuộc là thần thánh phương nào mà lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926975/chuong-3713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.