“Hân Nhi, con nói vậy quá lắm rồi đấy, lẽ nào chúng ta đường đường là nhà họ Thành mà không bằng một tên nhóc à? Bố dám chắc chỉ cần bố và cụ tổ đến nhà họ Lý, nhà họ Lý chắc chắn sẽ…”
“Bố!”
Thành Hân Nhi bỗng nước mắt lưng tròng nhìn Thành Vĩnh Chí, rơi nước mắt nói: “Bố biết không? Nhà họ Thành chúng ta có hàng ngàn người đều đã bị nhà họ Tư Mã sát hại, con cảm thấy vô cùng đau buồn”.
“Bố có biết bây giờ cụ tổ đã bị cao thủ nhà họ Tư Mã liên tiếp đuổi giết, trên người còn bị thương nặng không?”
“Nhà họ Thành chúng ta không chỉ bị hủy cả cơ nghiệp ở thế tục mà ngay cả ngoài lãnh thổ cũng không có chỗ cho nhà họ Thành chúng ta trú”.
“Việc đã đến nước này lẽ nào bố và cụ tổ thân là người nhà họ Thành cúi đầu nhận lỗi khó đến vậy sao? Lẽ nào bố muốn trơ mắt nhìn cơ nghiệp ngàn năm của nhà họ Thành sụp đổ bởi hai chữ thể diện thôi sao?”
“Nếu có thể cứu được nhà họ Thành, Thành Hân Nhi con cho dù là thân con gái cũng sẵn lòng buông bỏ hết mọi thể diện để đổi lấy vinh quang ngày trước của nhà họ Thành”.
Nói rồi Thành Hân Nhi quay đầu đi chạy ra khỏi phòng họp.
“Hân Nhi, con chắc chắn sẽ hối hận”.
Đằng sau Thành Hân Nhi vang lên giọng nói đầy nôn nóng của Thành Vĩnh Chí: “Bắt đầu từ ngày mai, Thánh Huyết của Đế Tuấn sẽ đến, Tiêu Chính Văn vừa không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926810/chuong-3548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.