Nhất là chuyện này còn liên quan đến Tiêu Chính Văn, Thành Hân Nhi càng để tâm hơn, trong đêm ngay trước ngày nhà họ Thành mời Tiêu Chính Văn đến, Thành Dũng Tài đã đưa khẩu dụ của Thành Giảo Kim về.
Khi Thành Hân Nhi biết được ngay cả Thành Giảo Kim cũng xem trọng Tiêu Chính Văn, cô ta cảm thấy khá vui mừng.
Mặc dù Tiêu Chính Văn đã có gia đình nhưng chỉ cần có thể ở gần Tiêu Chính Văn, dù chỉ trở thành hồng nhan tri kỷ của anh, cô ta cũng đã mãn nguyện rồi.
Nhưng kết quả những gì người nhà họ Thành làm lại khiến Thành Hân Nhi rất thất vọng, đến cuối cùng ngay cả cơ nghiệp ngàn năm của nhà họ Thành ở thế tục cũng mất sạch, Thành Hân Nhi tuyệt vọng đến cùng cực.
“Hân Nhi, sở dĩ làm như thế cũng là vì suy nghĩ cho tương lai của nhà họ Thành, cụ tổ…”
“Bố, bố cứ mở miệng ra là vì nhà họ Thành, nhưng con hỏi bố, bây giờ nhà họ Thành ở đâu? Cơ nghiệp ngàn năm của nhà họ Thành ở đâu?”
“Lẽ nào bố nghĩ tầm nhìn của các người hơn cả cụ tổ sao? Cụ tổ xuất thân từ loạn thế Tùy Đường, trong thời loạn thế, rẽ mây tìm ánh sáng, cả người đều là bản lĩnh, các người có không?”
“Thật ra các người chẳng qua chỉ đang nhìn anh Tiêu bằng tầm nhìn của người thế tục thôi, cứ nghĩ anh Tiêu không có chỗ dựa phía sau, không có lai lịch thì xem thường anh Tiêu”.
“Hơn nữa bố nghĩ con không biết sao? Nhà họ Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926809/chuong-3547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.