“Nhà họ Thành trước nay đều không có lập trường, người ta hay nói giúp lý không giúp tình, tôi đã nói từ lâu, hy vọng mọi người hoà thuận một chút, đừng nhắc lại mấy chuyện ân oán đã qua làm gì!”
“Thế nhưng cậu chủ Võ hình như nghe không hiểu lời khuyên răn của tôi, liên tục gây sự, chuyện này không thể trách nhà họ Thành chúng tôi trở mặt vô tình được đâu!”
Ông ta vừa nói, mấy con cháu của nhà họ Thành cũng đồng loạt tiến lên trước một bước, lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn đầy uy hiếp.
Hành vi của đám con cháu nhà họ Thành này đã nói rõ hết tất cả!
Nhà họ Thành đã có quyết định, hoàn toàn đứng về phía mấy người Quảng Lăng Tử.
Nếu không cũng sẽ không lật mặt với nhà họ Võ nhanh tới thế!
“Aizz, tôi đã khuyên nhà họ Thành mấy người từ lâu rồi, đừng tự hiểu nhầm!”
“Vừa mới đêm hôm qua, cậu chủ Võ còn xin sự thương tình cho nhà họ Thành mấy người, nể tình nhà họ Thành mấy người có công bảo vệ Phong Thiện Đài ở Thái Sơn nên cho nhà họ Thành mấy người một cơ hội!”
“Đáng tiếc là nhà họ Thành mấy người lại không biết tốt xấu, nhận giặc làm cha!”, Tiêu Chính Văn lắc đầu thở dài một tiếng.
“Hỗn xược!”
Ông cụ Thành đột nhiên đập mạnh lên bàn, phẫn nộ gầm lên: “Tiêu Chính Văn! Một kẻ tiểu bối trong thế tục như cậu mà cũng dám ăn nói ngông cuồng ở trước mặt tôi như vậy ư?”
“Cho nhà họ Thành chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926771/chuong-3509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.